Bài thơ Áo cũ - Lưu Quang Vũ

Lưu Quang Vũ

Administrator

Bài thơ: Áo cũ​

Nhà thơ: Lưu Quang Vũ

Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn
Chỉ đứt sờn màu bạc hai vai
Thương áo cũ như là thương ký ức
Đựng trong hồn cho mắt phải cay cay.

Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn
Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim
Áo con có đường khâu tay mẹ vá
Thương mẹ nhiều con càng yêu áo thêm.

Áo đã ở với con qua mùa qua tháng
Cũ rồi con vẫn quý vẫn thương
Con chẳng nỡ mỗi lần thay áo mới
Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn.

Hãy biết thương lấy những manh áo cũ
Để càng thương lấy mẹ của ta
Hãy biết thương những gì đã cùng ta sống
Những gì trong năm tháng trôi qua...

(1963, lớp 9H)

Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002
 

417_191_

Well-known member
ÁO ĐÃ CŨ

Áo rồi cũ, mỗi ngày thêm ngắn
Chỉ tuột rồi, sờn trắng cả vai
Làm trai đã đáng nên trai,
Phú Xuân chưa trãi, Đồng nai chưa từng?

Mẹ vá áo biết từng chóng lớn
Già, kim đâm đau đớn cỡ nào
Đông này đất lạnh trời cao
Gió thổi bạc gió, mà sao ấm lòng!

Hãy biết yêu những manh áo cũ
Thấm tình thương máu mủ mẹ cha
Nâng niu đường chỉ cho ta
Phong ba, nước xoáy vượt qua, nên người
 

Đính kèm

  • C0503.jpg
    C0503.jpg
    169.3 KB · Lượt xem: 3
Sửa lần cuối:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom