Xuân Quỳnh
Administrator
Bài thơ: Đà Nẵng - gương mặt người, gương mặt biển
Nhà thơ: Xuân QuỳnhAnh nói về một thành phố biển khơi
Mưa tháng giêng rập rờn chim én
Vịnh biển lặng như tấm gương xanh biếc
Ngũ Hành Sơn cẩm thạch đá hoa vân
Cánh phượng bay trên cát trắng Cửa Hàn
Núi Sơn Trà sóng vỗ vào bán đảo
Những bà má, muối mồ hôi đọng áo
Bóng đổ dài trên bãi nghiêng nghiêng
Vị cá nồng, lấp lánh tảng đường thơm
Thành phố nắng, nụ cười trong gió mặn
Mấy mươi năm rừng sâu xa cách biển
Đà Nẵng ơi, thành phố đã ra sao
Ngày lũ lính "cổ da" bước xuống cầu tàu
Chân rầm rập trong điệu kèn ma quỷ
Chưa bao giờ đất dị hình đến thế
Ngàn mắt mìn điện tử dưới rào gai
Trong mù trời cánh quạt trực thăng quay
Thành phố ra sao, gương mặt người và biển?
Những con tàu ố hoen khói súng
Những vành đai trơ trụi thuốc khai quang
Những bin-đinh ánh điện tím bầm
Moóc phin trắng nuôi cơn mê dã thú
Rượu sủi bọt rót vào nỗi sợ
Bên lề đường bao trẻ con lai
Tờ Playboy trâng tráo những nụ cười
Sẽ ra sao em, em gái nhỏ
Mi-ni-giuýp và mái đầu rối xoã
Nét son nhoè như máu đỏ trên môi
Chúng tàn phá cỏ cây, bôi xoá mặt người
Còn nguyên không, vườn mẹ, cây mai
Bầy chim én có về bên giếng Bộng
Hoa trìu mến mảnh mai như chấm nắng
Như thơ ca như kỷ niệm của người
Như tình yêu dưới bom đạn ngút trời
Có sống nổi những mùa hè tàn khốc?
Nhưng tình yêu chẳng bao giờ khuất phục
Chúng biến đây thành một cư xá lớn
Cho lính viễn chinh, biệt kích, quân dù
Quân cảng và sân bay cho tội ác trở về
Một kho hậu cần, một chợ áp phe
Và ngục tối cho những người chống lại
Nhưng đêm đêm, giặc rùng mình run rẩy
Sau mỗi lùm cây, cánh cửa, góc đường
Gương mặt người vẫn sáng bừng lên
Gương mặt em - dịu dàng nhỏ nhắn
Tà áo dài trong đêm như lửa trắng
Giấu hộp mìn dưới gánh cam tươi
Giấu hờn căm sau những nụ cười
Thành sét nổ ở khách, sân bay, ở dinh tỉnh trưởng
Kho xăng cháy, những thân tàu vỡ toác
Biển nhấn chìm dưới mặt sóng dầu loang
Tôi nhớ về thành phố quê anh
Mùa xuân này chắc anh đang có mặt
Bao vùng đất mênh mông vừa giải phóng
Và hôm nay, Đà Nẵng đã về ta!
Anh ở mũi quân nào tiến vào phía Nam Ô
Từ Hội An hay từ Hiếu Đức
Chiếm sân bay hay đánh vào quân cảng
Gặp lại các ba, các má, các em
Đã vùng lên, sau mấy mươi năm
Đà Nẵng lại trở về gương mặt thực
Hai ngàn lính nguỵ ở Hoà Cầm quay súng
Mỗi cành cây mỗi góc phố hồi sinh
Gương mặt người gương mặt biển long lanh
Trong ánh sáng cờ sao lồng lộng
Bầy chim én từ những cù lao biếc
Lại dập dìu trên hải cảng thân yêu
30-3-1975
Nguồn: Xuân Quỳnh, Lời ru trên mặt đất, NXB Tác phẩm mới, 1978