Tập Thơ Truyện "Hồn Lang Về Cõi Thế" (60 bài)

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
TẬP THƠ ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHỈNH SỬA HOÀN CHỈNH VÀ XUẤT BẢN
----------------------------------------------------------------------------
 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn:ANd9GcT7TpXE4k3hqCq22oTeSKh020eebJcwdi09i4Z2UKqQ2D36SlAz


HAI HỒN MA NÓI CHUYỆN (1)

 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn:ANd9GcRIyyq295TWwLelxKVUiBWV_UAyI1r2fkqp_FoVCZda9qlLbAQSKQ


NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (10)

Trong mơ hồn lang và hồn nương
Đang thổn thức, tâm sự…

Nàng nhìn kia! Trăng tàn trên biển sóng
Lốc vô tình khuấy động dãy thênh thang
Khiến lững lờ nhấp nhố gợn lăn tăn
Bỗng bật dậy bọt ngàn tung trắng xoá

Và nàng cũng hãy nhìn kia! Ở đó!
Ngả nghiêng mình theo gió giữa màn đen
Có giống ta! Quãng nhân thế lặng yên
Lại bất chợt đảo điên vì binh lửa?

Để giờ đây niềm thiêng liêng vạn thuở
Âm gian hờn! Trăn trở mãi khôn nguôi...
Rượu! Men rượu! Cho cay xé vành môi
Tìm khuây khoả ngậm ngùi đau thương tưởng...

Lang yêu ơi! Nước biển biến thành sương
Thiếp hóa rượu, chung thương mời chàng cạn
Hãy ngây ngất với tâm tình hùng tráng
Cho đau buồn, u ẩn được phôi pha

Bởi thời gian đăng đẳng cứ dần qua
Còn đâu nữa để mà sầu Lang hỡi!
Còn đâu nữa để mà trông mà đợi
Khiến trăng lòng bóng tối chập chờn che...

Những lời cũa nàng, ta đã lắng nghe
Và cũng thấm đậm đà hương vị mật
Hình thương nhớ chứa chan, đầy chất ngất
Nghĩa ân tình cuốn cất giữa con tim

Kể từ nay ta sẽ cố tìm quên
Vui cảnh giới bồng bềnh muôn sắc thắm
Ngày vườn mộng quyện hồn xua vạt nắng
Đêm nguyệt lầu say đắm ngắm trăng Thu...

Thiếp sẽ kề chàng, êm ả lời ru
Dìu yêu dấu chu du vào diệu vợi
Vóc ngọc ngà tặng chàng làm chiếc gối
Lúc đông hàn lạc lối giạt về đây

Buổi xuân tàn thỉnh thoảng kéo vầng mây
Mưa nhỏ giọt, Sầu Ai dâng khoé mắt
Thiếp bên chàng ngọt ngào từng câu hát
Đẩy áng mờ bàng bạc gợi niềm xưa...


"Hồn lang đang chìm trong mơ"


15/1/2016
Nhất Lang

(Nguyễn Thành Sáng)
 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn:ANd9GcTFrX7tXjPhvAujl_V2fDTPkaDKXMhl4KpwGPpo64lGzN4Z_xgUTA


NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (11)

Trong mơ hồn lang và hồn Nương
Thổn thức tâm sự…

Lang yêu ơi! Hãy cho thuyền quay lại
Và quên đi ngần ấy chuyện buồn thương
Về với sông ma cõi mấy nghìn năm
Ta đã sống muôn phần trong hạnh phúc,

Gửi bát ngát trùng dương cùng ngọn lốc
Chuỗi u hoài, day dứt bấy lâu nay
Theo nước dòng, theo thần lực trôi bay
Vào thăm thẳm cho nầy tung rã trắng...

Lời của nàng, ta đã nghe, đã thấm
Như tiếng đàn trầm ấm giữa canh thâu
Ru cõi lòng, xoa dịu nỗi niềm đau
Bừng tỉnh thức, ngẩng đầu nhìn trăng sáng

Cạn! Còn chung nầy! Đôi ta uống cạn
Rồi chuyển phép mầu thẳng hướng một hơi
Đạp sóng cuồng vun vút cánh thuyền bơi
Về âm cảnh trọn đời vui an phận

Kể từ nay thôi xoắn mình khổ hận
Khiến khung tình lai láng nhạt mờ hương
Khiến canh dài dãy phiến đọng hàn sương
Giọt thiếu gió gợi buồn lên khoé mắt...

Chàng nhìn kia! Bọt li ti chất ngất
Đang từ từ vỡ nát dưới thênh thang
Như xúc cảm trước lời lẽ của Lang
Thầm phẳng lặng trải lòng thương của nước

Và trên cao xa xa đằng phía trước
Theo xoáy vòng cuốn ngược những hàng mây
Ngọn vụt vù thoải mái thả bàn tay
Gỡ từng mảng rải dài về tít tận...

Kha! Kha! Kha! Nương yêu dấu của anh
Nàng giỏi lắm! Kia màn đêm ảm đạm
Chỉ thong dong vói hái chút vầng trăng
Điểm nhẹ bút thành bức tranh tuyệt tác

Lời thỏ thẻ, dịu dàng như mật ngọt
Nghĩa vợ chồng chót vót đỉnh non cao
Say nồng nàn, say thắm thiết từ lâu
Giờ say nữa, tuôn trào trong huyết quản...


Kha! Kha! Kha!...


"Hồn lang cười trong mơ"


16/1/2016
Nhất Lang

(Nguyễn Thành Sáng)
 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn%3AANd9GcTsyxliTWbXpNbT827N7hhn_5ISXWR60jd-x62iNs-UHAuxyqH1&usqp=CAU


NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (12)

Hồn lang đang trong mơ bỗng…

Chuyển phép vờn, quay ngược lại sông ma
Nước vần vũ cuốn xa vùng biển mộng
Gió gầm thét hú vang bầu sẫm bóng
Thuyền nghiêng nghiêng, lay động nhịp từng cơn...

Giấc mơ sâu lâng lâng niềm xúc cảm
Bỗng giật mình, lởn vởn ảnh hình xa
Chuỗi âm phong bần bật ngọn cây đa
Lang tỉnh giấc xuất ra cơn mộng ảo...

"Con khỉ buồn, rúm mình ngồi thiểu não
Trúng tên chì lảo đảo, xác thân rơi"
Chạnh cõi lòng man mác, nỗi sầu tơi
Thì ra mộng! Ngậm ngùi nơi tấc dạ...

Hồn nương ơi! Khung đêm chìm băng giá
Ta đi rồi nàng có nghẹn bi thương
Có sớm chiều thơ thẩn vọng ngàn phương
Khuya cô tịch có sương làn nhỏ giọt?

Còn ai để ôm em trong mật ngọt
Ru dấu yêu bằng nhạc khúc tâm tình
Còn ai những canh trường mùa tuyết trắng
Quyện chặt hồn, sưởi ấm trọn vòng tay...

Hỡi âm u! Ngươi có hiểu, có hay
Lẽ vì sao tim nầy gần vỡ nát
Bởi vì sao chứa chan đầy chất ngất
Lại cam đành cuốn cất, để mà đau?

Ưng ửng khoé, lặng lẽ gác mối sầu
Đứng thẳng dậy, vụt mau về phía trước
Vòm tôi tối chập chờn theo hướng ngược
Kéo vụt vù phần phật sát bên tai...


"Hồn lang buồn bã phóng nhanh trên
đường tìm về cõi thế"


17/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn:ANd9GcQsPBtdeBuz75JjuF-AEqdG4hABs0_0x0ji5AKrVruyMC_q9GwN


NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (13)

Dập dồn hù hụ vỗ vành tai
Nỗi nhớ niềm thương, nén thở dài
Vó ngựa truy phong, đường thẳng hướng
Chập chờn dĩ ảnh dưới tầng mây...

Loáng thoáng từ xa ngược hướng về
Giữa màn lam trắng trải lê thê
Hình ai như thể đang buồn bã
Lặng lẽ cúi đầu, nặng gót đi

Hồn anh! Dừng lại cho tôi hỏi
Mong được lắng nghe chút sự tình
Vì cớ chi mà sầu đọng khoé
Vì sao bước xuống cõi u minh?

Có biết phương nầy muôn lá cỏ
Thẫn thờ rũ bóng, lạnh chơ vơ
Ngàn năm nghiêng đứng, trơ cành nhánh
Mặc tuyết sương mờ phủ xác xơ?...

Đau lòng tôi lắm đó huynh ơi
Bất chợt hôm kia vướng nghiệt đời
Chịu nỗi oan khiên, toà xử tội
Hồn lìa, thê tử rớt dòng trôi...

Trời hỡi! Thế gian cảnh phũ phàng
Uy quyền vị thế được làm cân
Sai lầm một phút in con dấu
Rụng cả vầng trăng buổi tối rằm

Xót xa tấc dạ, nhịp đong đưa
Man mác tâm tư thả ngọn lùa
Ngoảnh mặt nhìn kia lầm lũi bước
Chim chiều nằng nặng cánh xoè ra...


"Hồn lang ngậm ngùi, xót xa bay đi"


18/1/2016
Nhất Lang

(Nguyễn Thành Sáng)
 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn:ANd9GcRkW7aa5nocA9kqe9_7AYU2Ir-oEnmmAvghJWb3AUNIqOcKlMcI


NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (14)

Thấy cảnh oan tình thêm nhức nhối
Lầm lì bay mãi giữa canh khuya
Mênh mông bốn phía chìm sương lạnh
Chốc chốc chập chờn lấp lánh qua...

Chợt tiếng của ai khóc dọc đường
Âm thanh văng vẳng khúc thê lương
Co mình giảm tốc, đưa tầm mắt
Ngơ ngẩn phút giây trước vẻ buồn

Vì sao bà lại đứng nơi đây
Héo hắt bờ mi giọt vắn dài
Nức nở sụt sùi như uất nghẹn
Trước dòng nghiệt ngã phủ trùm vây?

Chú ơi! Sinh tử chuyện đời người
Sáng nắng chiều tàn lẽ vậy thôi
Nhưng trước bất ngờ vừa xảy đến
Cứ hoài tức tưởi trái tim tôi

Bồng bột rượu say lái ẩu xe
Lờ đờ tránh đụng phóng leo lề
Khó khăn chật vật đang buôn bán
Va mạnh chỗ nầy...Hết biết chi

Chồng bệnh ngặt nghèo, hai đứa con
Mình tôi lặng lẽ sớm chiều hôm
Tảo tần bươn chải qua cơn khổ
Giờ nỗi oan khiên ức mảnh hồn...

Thẫn thờ lặng ngắm bóng ma đau
Đã tím con tim, nặng khối sầu
Nay lại chạnh lòng nghe thế sự
Chia buồn trở gót, mặt rầu rầu...


"Nỗi lòng Lang thêm buồn bã…"


19/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
Sửa lần cuối:

Nguyễn Thành Sáng

Well-known member
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cõi Thế (60 bài) Images?q=tbn:ANd9GcQJGJUT4-pAw3nXTBJpRco-Kce3Qmbe2MAFXFccrgRJlOdqlljD


NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (15)

Lấp loé tia làn vụt lướt ngang
Kèm theo tiếng hú trải không gian
Lan man giây phút niềm thơ thẩn
Buồn bã xoay mình nhấc gót chân

Ngậm ngùi héo hắt, hình thui thủi
Vun vút trên đường nén nghĩ suy
Lại nữa! Chập chờn bên góc vắng
Sương buồn nhỏ giọt, đẫm bờ mi...

Ông là…Đừng bước lại gần tôi
Lìa bỏ trần gian, sợ quá rồi
Nhơ nhuốc, phũ phàng gieo thống khổ
Kiếp đời bất hạnh nát trăng soi...

Em gái! Hãy bình tâm lại em
Như ai, tôi cũng một ma đêm
Cũng từng khóc hận, ngàn da diết
Cũng tái tê đau cả nỗi niềm

Xin hỏi vì sao mà khổ lụy
Lệ sầu tức tưởi dưới canh khuya
Để âm gian lạnh từ muôn thuở
Dày đặc thêm hơn dãy xế tà...

Mười bảy hoa vườn vừa hé nhụy
Bỗng đâu xuất hiện ngọn cuồng phong
Bao quanh vần vũ rồi vùi dập
Tơi tả, rụng rời trọn mỏng manh

Trong trắng tuổi đời đà đánh mất
Tin yêu cha mẹ, gió mây bay
Thôi thì! Lủng lẳng dây oan nghiệt
Đưa tiễn hồn em bước xuống đây...

Hỡi ôi! Đau đớn có nào hơn
Nghĩa nặng cưu mang, lẽ sống còn
Vỗ cánh chim non, bầu rộng mở
Tên chì bất chợt, rớt đầu non

Ta muốn thét gào lên thật to
Cho niềm phẫn nộ được phôi pha
Để rồi sau đó đường dương thế
Lặng lẽ quay về một bóng ma.


"Hồn lang da diết tâm hồn lặng
lẽ bước đi…"


20/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

 
Sửa lần cuối:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom