Thơ Tình: Hoàng Hôn Đợi
Huỳnh Minh Nhật
Tôi nhớ tới bóng dáng nàng Tôn nữ cô đơn đứng đợi một điều gì có vẻ như xa xăm lắm, đôi mắt huyền lệ ướt bờ mi, dáng nhỏ cô đơn chợt yếu ớt trong cơn gió chiều hờ hững, cô đợi điều gì, cô đứng đợi ai? Trời sắp tối rồi và hoàng hôn cũng dần buông xuông...