Trong đêm thấy gì
Trong đêm đen ta thấy gì
Chẳng gì cả ngoài màu tri
Ta vội vàng vẽ lên vách
Điều ta thấy bằng tinh thần
Thức thu tiên
Thức thu tiên thể hiện bây giờ
Bên khung cửa vẽ những làn mây
Thức ùa về ảo mộng chuếnh choáng
Thức cũng ta, say suốt đêm nay
Căn nhà máu
Trong căn nhà máu
Nhuộm đỏ hồn ai
Chỉ có tâm tư
Là còn vô sự
Người đi hoang
Kẻ biến mất trong không gian
Xây dựng lại mối duyên đời
Làm nổi bật những họa tiết
Ngợi ca anh, người đi hoang
Không thể đoán định
Hữu tình hay vô tình
Chỉ là viền câu chữ
Cho người nắm sắc thinh
Còn tâm mãi vô vàn
Tâm tư bình thường
Ngủ hết trăm năm
Đến kỳ tỉnh dậy
Thấy nhành hoa xinh
Trên bến thuyền tình
Tâm tư điệp ngữ
Chẳng kể sâu dày
Chỉ như tiếng vọng
Của loài đi hoang
Lội sông, salvadonia
Lội sông, salvadonia
Em hỏi, anh có vui gì
Ấy chuyện thường ngày, hay chiêm bao
Anh cười và đáp
Thấy ướt, và thấy tình mình ươm hoa
Dấu chân macedonia
Khởi nguyên, một hòn đá nhỏ dạt vào bờ sông xanh
Dấu bàn chân macedonia
Dấu hiền hòa, in lên biển sâu
Gọi đâu đây hình hài tản mác
Gọi tình ta, một thuở hoang đường
Bên kia salvadonia
Bên kia sông salvadonia
Một góc nhìn thưởng trí đã xảy ra
Vụ nổ quang lâm như sáng thế
Ta chết tan tành giữa triền khơi
Con sông tưởng tượng
Những con sông trong trí tưởng tượng
Dậy sóng
Xô bờ
Triều dâng
Viết hàng triệu câu thơ
Tặng người tình trăm năm
Khúc trăng rằm
Viết thơ lên mặt trăng
Bước vào khái niệm chết
Gảy một khúc trăng rằm
Say nồng với tình yêu
Trí điệu thiền
Trí khôn nằm tại điệu
Người con gái nhảy thiền
Ôm ấp một cành mây
Học đếm một hai ba
Giấc mơ nhiệt thành
Giấc mơ về sự tử tế
Tôi bay vào không gian bao la
Trời đón tiếp tôi nhiệt thành
Tôi cười niềm sơ khai
Vọng sai
Muôn điều phóng túng
Có giữ được nhau
Qua một kiếp người
Hay là vọng sai
Ánh trăng bên cửa
Trèo lên mái nhà
Vụt bay đi mất
Chỉ còn màn đêm
Không trú xứ
Họ bảo tôi hãy ra khỏi trú xứ
Nhưng họ nào có ngờ rằng
Trước nay tôi không hề có trú xứ
Tôi luôn sống trong lung khởi không gian
Họa biền tích
Đọt hiền thi ngai vụng nở trên cung họa biền tích
Giọt châu diên trầm phụng thể nghênh đón ai bây giờ
Tiếng vân phách huyền ưu diệu phối dung mai từ tận nhịp
Tung góc trời lên mây, lùa vào biên kiến thai phôi tịnh tình đàn lưu linh
Bay vào không gian
Bay vào không gian
Làm một bài thơ
Tặng con kiến đỏ
Và loài rong rêu
Bay hết các viền
Chỉ chừa lại một
Khoảng trời nho nhỏ
Cho cánh diều bay
Phong nhã ca
Các loài phù hoa tự tình phong nhã ca
Nhảy múa trên thang bậc thềm đàn diệu h.oàng mai
Có ánh chớp nhật, ánh dương thi vàng rực, và ánh tràng an mị kiến
Khiến cho ta không còn nhận ra nữa, đây là tục, hay tiên hình
Quyển sách chết
Đây là quyển sách chết
Miêu tả cách sống đời
Nhưng vấn đề của nó
Là không thể thưởng hoa
Trong đêm đen ta thấy gì
Chẳng gì cả ngoài màu tri
Ta vội vàng vẽ lên vách
Điều ta thấy bằng tinh thần
Thức thu tiên
Thức thu tiên thể hiện bây giờ
Bên khung cửa vẽ những làn mây
Thức ùa về ảo mộng chuếnh choáng
Thức cũng ta, say suốt đêm nay
Căn nhà máu
Trong căn nhà máu
Nhuộm đỏ hồn ai
Chỉ có tâm tư
Là còn vô sự
Người đi hoang
Kẻ biến mất trong không gian
Xây dựng lại mối duyên đời
Làm nổi bật những họa tiết
Ngợi ca anh, người đi hoang
Không thể đoán định
Hữu tình hay vô tình
Chỉ là viền câu chữ
Cho người nắm sắc thinh
Còn tâm mãi vô vàn
Tâm tư bình thường
Ngủ hết trăm năm
Đến kỳ tỉnh dậy
Thấy nhành hoa xinh
Trên bến thuyền tình
Tâm tư điệp ngữ
Chẳng kể sâu dày
Chỉ như tiếng vọng
Của loài đi hoang
Lội sông, salvadonia
Lội sông, salvadonia
Em hỏi, anh có vui gì
Ấy chuyện thường ngày, hay chiêm bao
Anh cười và đáp
Thấy ướt, và thấy tình mình ươm hoa
Dấu chân macedonia
Khởi nguyên, một hòn đá nhỏ dạt vào bờ sông xanh
Dấu bàn chân macedonia
Dấu hiền hòa, in lên biển sâu
Gọi đâu đây hình hài tản mác
Gọi tình ta, một thuở hoang đường
Bên kia salvadonia
Bên kia sông salvadonia
Một góc nhìn thưởng trí đã xảy ra
Vụ nổ quang lâm như sáng thế
Ta chết tan tành giữa triền khơi
Con sông tưởng tượng
Những con sông trong trí tưởng tượng
Dậy sóng
Xô bờ
Triều dâng
Viết hàng triệu câu thơ
Tặng người tình trăm năm
Khúc trăng rằm
Viết thơ lên mặt trăng
Bước vào khái niệm chết
Gảy một khúc trăng rằm
Say nồng với tình yêu
Trí điệu thiền
Trí khôn nằm tại điệu
Người con gái nhảy thiền
Ôm ấp một cành mây
Học đếm một hai ba
Giấc mơ nhiệt thành
Giấc mơ về sự tử tế
Tôi bay vào không gian bao la
Trời đón tiếp tôi nhiệt thành
Tôi cười niềm sơ khai
Vọng sai
Muôn điều phóng túng
Có giữ được nhau
Qua một kiếp người
Hay là vọng sai
Ánh trăng bên cửa
Trèo lên mái nhà
Vụt bay đi mất
Chỉ còn màn đêm
Không trú xứ
Họ bảo tôi hãy ra khỏi trú xứ
Nhưng họ nào có ngờ rằng
Trước nay tôi không hề có trú xứ
Tôi luôn sống trong lung khởi không gian
Họa biền tích
Đọt hiền thi ngai vụng nở trên cung họa biền tích
Giọt châu diên trầm phụng thể nghênh đón ai bây giờ
Tiếng vân phách huyền ưu diệu phối dung mai từ tận nhịp
Tung góc trời lên mây, lùa vào biên kiến thai phôi tịnh tình đàn lưu linh
Bay vào không gian
Bay vào không gian
Làm một bài thơ
Tặng con kiến đỏ
Và loài rong rêu
Bay hết các viền
Chỉ chừa lại một
Khoảng trời nho nhỏ
Cho cánh diều bay
Phong nhã ca
Các loài phù hoa tự tình phong nhã ca
Nhảy múa trên thang bậc thềm đàn diệu h.oàng mai
Có ánh chớp nhật, ánh dương thi vàng rực, và ánh tràng an mị kiến
Khiến cho ta không còn nhận ra nữa, đây là tục, hay tiên hình
Quyển sách chết
Đây là quyển sách chết
Miêu tả cách sống đời
Nhưng vấn đề của nó
Là không thể thưởng hoa
Chủ đề cùng chuyên mục
- Video Đọc Thơ - Thơ Hay Mỗi Ngày
- Nghe Nhạc Bằng Thơ
- Tiếng Lòng Dĩ Vãng & Video YouTube Ngâm Nga Bài Thơ
- Tiếng Kêu Âm Thầm & Video YouTube Ngâm Nga Bài Thơ
- Tìm Đâu Nỗi Nhớ & Video YouTube Ngâm Nga Bài Thơ
- Bước Chân Thầm Thì (Video YouTube Ngâm Nga Bài Thơ Nhạc)
- Giấc Mộng Buồn (Lời Ngỏ & Video Ngâm Nga Thơ Nhạc)
- Dòng Thơ Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - 1
- Предложение по рекламе к администратору thovui.net
- Не могу создать новую тему в thovui.net ??