Xuân Diệu
Well-known member
Bài thơ: Buồn trăng
Nhà thơ: Xuân DiệuGió sáng bay về, thi sĩ nhớ;
Thương ai không biết, đứng buồn trăng.
Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió,
Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.
Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,
Bao giờ viễn vọng đến bây giờ.
Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;
Đêm ngọc tê ngời men với tơ...
Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,
Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi.
Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết,
Trong suốt không gian, tịch mịch đời.
Gió nọ mà bay lên nguyệt kia,
Thêm đem sương lạnh xuống đầm đìa.
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,
Hoa bưởi thơm rồi: đêm đã khuya.
Báo Ngày nay.
Nguồn:
1. Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004
2. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2007
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Chủ đề cùng chuyên mục
- Ngắm Trăng Một Mình - Nguyễn Ngọc Hưng
- Ngã tư tháng Chạp - Lưu Quang Vũ
- Anh chẳng còn gì nữa - Lưu Quang Vũ
- Từ biệt - Lưu Quang Vũ
- Anh đã mất chi anh đã được gì - Lưu Quang Vũ
- Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (I) - Lưu Quang Vũ
- Không đề (II) - Lưu Quang Vũ
- Bầy ong trong đêm sâu - Lưu Quang Vũ
- Những con đường - Lưu Quang Vũ
- Thức với quê hương - Lưu Quang Vũ