Đồng Ánh Liễu
Administrator
“Gẩy khúc trầm luân lạc bốn mùa
Đời thừa chữ nợ với bán mua
Thơ gieo ,vần thả câu ân nghĩa
Ai người thấu được ... ai người chưa"
ĐAL
Ung dung tự tại dẫu mình ta
Hà cớ phải buồn chuyện gần xa
Trà thơm một tách ... dăm cuốn sách
Ngâm nga đọc viết dạ an hoà
Hoa nhà mấy nụ ngạt ngào hương
Tự mình chăm bón ... để yêu thương
Buồn vui nhân thế ngoài kia mặc
Vướng vít làm gì ... lạnh gió sương
Đời thường như kịch đủ can qua
Buồn vui hỉ nộ ... chớ phô ra
Người thấu lòng ta ... hỏi có mấy?
Hay chỉ nhẩn nha ... hỉ hả cười
Chợ đời ta bán mấy vần thơ
Người vui ghé đọc ... buồn thờ ơ
Nặng nợ văn chương vài câu chữ
Đổi lấy yêu thương ... lấy hững hờ...!
Mơ chi nồng ấm một vòng tay
Ngọt ngào âu yếm tình đắm say
Vay thương ... nợ nhớ ...
đau mắt biếc!
Trả khúc tình nồng ... hết đắng cay
Gạt đi ảo vọng ngoài nhân thế
Thảnh thơi tự tại nửa đời này!
Đời thừa chữ nợ với bán mua
Thơ gieo ,vần thả câu ân nghĩa
Ai người thấu được ... ai người chưa"
ĐAL
Bài thơ: Chợ đời
Tác giả: Đồng Ánh LiễuUng dung tự tại dẫu mình ta
Hà cớ phải buồn chuyện gần xa
Trà thơm một tách ... dăm cuốn sách
Ngâm nga đọc viết dạ an hoà
Hoa nhà mấy nụ ngạt ngào hương
Tự mình chăm bón ... để yêu thương
Buồn vui nhân thế ngoài kia mặc
Vướng vít làm gì ... lạnh gió sương
Đời thường như kịch đủ can qua
Buồn vui hỉ nộ ... chớ phô ra
Người thấu lòng ta ... hỏi có mấy?
Hay chỉ nhẩn nha ... hỉ hả cười
Chợ đời ta bán mấy vần thơ
Người vui ghé đọc ... buồn thờ ơ
Nặng nợ văn chương vài câu chữ
Đổi lấy yêu thương ... lấy hững hờ...!
Mơ chi nồng ấm một vòng tay
Ngọt ngào âu yếm tình đắm say
Vay thương ... nợ nhớ ...
đau mắt biếc!
Trả khúc tình nồng ... hết đắng cay
Gạt đi ảo vọng ngoài nhân thế
Thảnh thơi tự tại nửa đời này!