Đồng Ánh Liễu
Administrator
Bài thơ: Nhân duyên
Nhà thơ: Đồng Ánh LiễuĐáng không một chút ngọt lành
Mà đem hết dạ chân thành đổi trao
Để gặt về mớ hư hao
Để cay mắt biếc
Để xanh xao lòng...?
Tin gì một chút nhớ mong
Mà đem tim thả giữa vòng luyến thương
Để hắt hiu những đêm trường
Để chua xót
Để vấn vương một đời...!
Tiếc gì mây gió của trời
Vô tình vướng xuống bên người đa đoan
Mà đem thương nhớ ngút ngàn
Trao đi mặc kệ
Muôn vàn thị phi...
Đau gì người đến rồi đi
Mà ngồi tiếc thuở Xuân thì đã qua
Duyên phận
Một kiếp phù hoa
Ngược thời gian lại ... chẳng là gì đâu
Nhân duyên sao thể cưỡng cầu
Ta - người không trải bể dâu cũng là
Hữu duyên giữa chốn ta bà
Nhưng mà không phận
... xót xa đành lòng
Trả người về ... giữa hư không
Còn ta
tự tại thong dong tháng ngày !