16061
MẮT EM CƯỜI
Phạm Bá Chiểu
Mắt em bé bỏng ánh cười
Mà bừng cháy hóa mặt trời tình anh
16062
KHÔNG NGỜ
Phạm Bá Chiểu
Mắt nàng, tơ nhện mỏng manh
Mà đem trói cả tung hoành tình tôi
16063
LÀNG TÔI
Phạm Bá Chiểu
Làng quê tôi, luôn sóng ngầm nỗi nhớ
Chân bước xa, chẳng thể bước tâm hồn
Đàn cò vỗ bóng chiều vàng vỡ nắng
Trâu cong sừng húc đổ cả hoàng hôn
Chùa cong mái cõng thời gian nặng trĩu
Nắng chếch chiều thêu thơ óng vàng mây
Trăng bung ánh như nụ cười đêm nở
Bướm vẽ vòng như hoa biết lượn bay
Làng quê tôi, ôi sóng ngầm nỗi nhớ
Thôn nữ em, thường trực giấc tôi mơ
Hoa đồng nội nở chẳng cần ai ngắm
Tắm tiên sông, em bỗng hóa nàng thơ
Tay em cấy, vẽ đồng thành tranh lụa
Chuông chùa ngân, trong như tiếng em cười
Tay em hái nụ cười thành trái ngọt
Mỗi bước chân, vạt cỏ hát nên lời
Làng quê tôi, cuộn sóng ngầm khuấy nhớ
Mồ hôi gieo thành giọt mật ngọt ngào
Mùa yêu chín, đợi anh về cùng gặt
Gặt đồng vàng, ta cùng gặt tình nhau
16064
SÔNG QUÊ
Phạm Bá chiểu
Dòng vô tận dìm tôi trong nỗi nhớ
Quê- trái tim, sông- mạch máu không ngừng
Ngày trời tắm tan mình thành hoa nắng
Đêm trăng trần tắm khuấy mịt mù sương
Em xuống tắm, giật mình trăng quên sáng
Em tắm tiên hay tiên tắm dòng quê?
Em xuống tắm, sông hóa thành bức họa
Thơ tình anh chìm nghỉm giữa dòng mê
Chèo mẹ nhúng bình minh trào sóng đỏ
Cá búng mình thành lửa nhuốm nắng mai
Cha cất vó được cả vầng trăng tỏ
Cò cõng mây nghiêng cánh ngắm gương soi
Chiều nghiêng đổ ngàn sợi tơ thêu sóng
Sông đêm về uống trà sữa trăng pha
Ai dạy sóng hát tình ca êm ái
Khúc tình quê hòa trộn khúc tình ta?
Nếu chẳng nhớ sông quê mình trìu mến
Khác nào tim chẳng mạch máu nối liền
Nếu chẳng nhớ đất trời quê yêu dấu
Chẳng khác nào anh phải sống không em
16065
CÁNH ĐỒNG QUÊ
Phạm Bá Chiểu
Trời ngái ngủ, đồng quê bừng tỉnh giấc
Lúa reo mừng như lũ trẻ vui nô
Cánh cò lượn, hoa trắng thêu tranh lụa
Lúa thẳng hàng xanh mướt những dòng thơ
Cánh đồng quê dệt đời tôi bằng lúa
Mỗi hạt vàng điểm ngọc óng hồn mê
Ai đã khiến lúa vàng thành nốt nhạc
Hát tình ca rải khắp đất trời quê?
Cày xới đất vẽ đường cong thiếu nữ
Lúa cúi đầu cung kính lễ trời xanh
Mồ hôi giọt thành ngọc trai ngậm nắng
Trâu cong sừng như đội ánh trăng thanh
Mẹ cấy lúa, nhấn phím đàn sành điệu
Tiếng cuốc cha như nhịp trống hòa vang
Em gặt lúa gặt cả mây cùng nắng
Gánh lúa về cong đòn gánh thành trăng
Anh nhớ đồng như mùa đông nhớ nắng
Anh nhớ em, sông nhớ nước nguồn xa
Nếu đồng chẳng cùng em ngự nỗi nhớ
Anh khác nào đàn không tiếng ngân nga?
16066
TÌNH TA
Phạm Bá Chiểu
Tình anh đó như nhỏ nhoi hạt cát
Cơn gió qua bay mãi tận phương nào
Tình em đó mênh mông như sa mạc
Vững vàng nghênh những bão tố ầm ào
Tình anh đó như suối ngàn êm ả
Róc rách ca trong xa thẳm núi rừng
Tình em đó là muôn trùng biển cả
Tiếng sóng gầm rung chuyển cả không trung
Tình anh đó dịu dàng như cơn gió
Không đủ lay một chiếc lá lìa cành
Tình em đó ầm ào như bão tố
Lúc nhiệt cuồng xé toạc cả trời xanh
Anh vẫn biết cùng em không sánh nổi
Ánh ngôi sao khôn sánh ánh trăng ngời
Nhưng nguồn sáng sao, trăng khi hợp lại
Tình đôi ta thành rực rỡ mặt trời!
Anh vẫn biết cùng em không thể sánh
Viên sỏi sao sánh ngọc sáng phi thường
Nhưng sỏi, ngọc một khi cùng kết hợp
Tình đôi mình bỗng thoắt hóa kim cương
16067
TIÊN NỮ DÒNG QUÊ
Phạm Bá Chiểu
Em xuống tắm, sông ngỡ ngàng quên chảy
Mặt trời ngây quên tỏa ánh mai hồng
Em tắm tiên, sông quê thành tiên cảnh
Mây lạc bầy đuối nước giữa dòng trong
Sông đeo ngọc ánh thân em ngần sáng
Vầng trăng rằm dâng vầng ngực rằm xuân
Ai dạy gió hát tên em kiều nữ
Sóng vồng lên ghen với những đường cong
Em xuống tắm, hoa ngừng khoe hương sắc
Chim hót vang bỗng ngưng tiếng giữa chừng
Em xuống tắm, dòng sông thành kiệt tác
Lạc hồn yêu, ngây dại cả không trung
Ghen sông nước cứ ôm em hoài thế
Ghen gió cuồng hôn em đến ngây ngô
Để anh đó, nguyện làm dòng nước biếc
Ôm một đời kiều diễm nữ thần thơ
16068
HÀ NỘI HOA
Phạm Bá Chiểu
Hà Nội xuân như chiếc kính vạn hoa
Thời gian xoay, muôn hoa đua thay sắc
Ai chẳng say bữa đại tiệc thị giác:
Đỏ, vàng, đà, xanh, trắng, tím, hồng, dương…
Mỏng cánh đào, môi thiếu nữ chưa hôn
Ngậm mặt trời, cúc tứa vàng giọt nắng
Hồng khép cánh sợ gió trộm hương đắm
Mai nhoẻn cười như lóe ánh sao khuya
Sưa búng mình, muôn hoa tuyết rộn về
Ban đua cười, tưởng nàng Tây Bắc tới
Thược dược thẹn, giấu lời yêu chưa nói
Hoa đồng tiền chúm chím lúm người thương
Hà Nội hoa, bản hòa ca sắc hương
Hà Nội hoa, muôn bảng màu hội hoạ
Hà Nội hoa, hoa- nốt nhạc rộn rã
Hà Nội hoa, mùa xuân gọi mùa yêu
Tấm thảm hoa, vẻ đẹp tình yêu thêu
Cho Hà Nội mùa xuân thành kiệt tác
Thảm thêu cả sóng tình ta dào dạt
Cảnh cùng tình, vẻ đẹp vượt thời gian
16069
VỮNG TIN VẪN CÓ CON ĐƯỜNG
Phạm Bá Chiểu
Hãy tin vững bước dặm trường
Đời không tiệt tận mọi đường ta đi
16070
NẾU TÌNH YÊU...
Phạm Bá Chiểu
Nếu tình yêu- con sóng
Anh gửi em đại dương
Đố em đếm cho đủ
Bao sóng tình yêu thương
Nếu tình yêu là lá
Gửi Trường Sơn đại ngàn
Đố em đếm cho đủ
Bao lá tình yêu anh
Nếu tình yêu- tim đỏ
Biết gửi gì em ơi
Bởi tim tình anh đó
Bị em đánh cắp rồi