TRANG THƠ VUI PHẠM BÁ CHIỂU

phambachieu

Well-known member
16591
NỤ HÔN ẢO, TÌNH YÊU THẬT
Phạm Bá Chiểu

Anh chẳng thể đến nhà thăm em được
Chỉ đến em trong những giấc mơ đêm
Như vị khách, em chẳng mời, mà đến
Ôm hôn em nồng thắm giữa mơ êm

Rồi mai sáng bình minh vừa ló dạng
Anh ra đi như chưa đến bao giờ
Chỉ để lại một nụ hôn từ tạ
Chỉ mong em cảm nhận được trong mơ

Nhưng đáng tiếc chẳng nụ hôn thực sự
Đó chỉ là nụ hôn ảo mà thôi
Nhưng từ đó rực lửa tình bất diệt
Tình đơn phương, tình chân thật nhất đời



16592
ĐÁ VỠ LÒNG KHÔNG VỠ NHỚ
Phạm Bá Chiểu

Giữa mùa cưới đầy tiếng pháo
Tôi lạc về núi Vọng Phu
Thấy ai hóa thành sương trắng
Giữa trời hoang hoải thiên thu?

Đá đứng hay người đang đợi?
Mây trôi hay tóc ai bay?
Gió hú lời ai ai oán?
Trăng buồn hay mắt ai cay?

Núi chẳng nói gì, chỉ lặng
Đá chẳng thở dài, chỉ đau
Bao lớp rêu xanh phủ kín
Có che nổi nỗi thương nhau?

Tô Thị ơi, người còn đợi?
Hay tim hóa đá lâu rồi?
Mà đêm cứ dài vô tận
Mà ngày cứ mãi đơn côi?

Có ai về ngang chốn cũ
Hỏi đá còn biết nhớ không?
Hỏi đá có đau khi gió
Thổi vào vết nứt trong lòng?

Mùa đi qua, nắng tàn úa
Bóng đá gầy xói mắt ai
Tháng năm khắc bao vết xước
Sao lòng không thể tàn phai?

Người có về qua bến cũ
Có nhìn lên đỉnh cô đơn?
Có nghe tiếng tôi thổn thức
Giữa bạt ngàn gió từng cơn?

Tôi chẳng hờn, tôi chẳng oán
Chỉ buồn như ánh hoàng hôn
Nghìn năm đứng trong lặng lẽ
Chờ một lời hứa không hơn...

Đá thể mòn theo năm tháng
Nhưng lòng nào thể lãng quên?
Đá vỡ lòng không vỡ nhớ
Dẫu ngàn năm vẫn gọi tên...

Sao tôi hóa nàng Tô Thị?
Chờ một người đến bao năm?



16593
MƯA DẦM THẤM TIM
Phạm Bá Chiểu

Tình nào phải cơn mưa gầm dâng lũ
Tràn qua tim rồi vụt cuốn xa xăm
Mà mưa dầm lặng thầm rơi rủ rỉ
Thấm đất khô qua tháng tháng năm năm

Tình nào phải ngôi sao băng chợt lóe
Chỉ rạng ngời trong phút chốc phù du
Mà trăng lặng, mãi âm thầm chiếu rọi
Dẫu mây che vẫn mãi sáng thiên thu

Tình nào phải cơn sóng thần cuộn xiết
Cuốn phận người trôi dạt đến vô biên
Mà suối nhỏ êm đềm len qua đá
Vượt gian nan chẳng ngần ngại truân chuyên

Tình là thế, chẳng ồn ào náo động
Mà bền lâu theo năm tháng dần trôi
Như mưa nhỏ, âm thầm nhưng thấm đẫm
Thấm tim nhau, mãi mãi chẳng hề vơi!


16594
THƯ TÌNH KHÔNG GỬI
Phạm Bá Chiểu

Em viết thư này không để gửi anh
Chỉ để lòng thôi trống trải mong manh
Những con chữ như giọt mưa lặng lẽ
Chẳng ai hay, chỉ giấy trắng nghe thành

Em viết thư này không vì thương nhớ
Mà bởi hồn đã quá đỗi cô đơn
Chẳng ai hỏi "Hôm nay em ổn chứ?"
Cũng chẳng ai dỗ ngọt chút giận hờn

Em viết thư nhưng không vì rung cảm
Mà bởi lòng cứ chới với, chơi vơi
Giọt lệ ướt chẳng ai lau hộ nữa
Chỉ tay mình lặng lẽ xóa trên môi

Em viết thư nhưng không vì say đắm
Mà bởi lòng đã quá đỗi mênh mang
Giấc mơ đẹp chưa kịp trao đã vỡ
Những câu yêu còn lạc giữa muôn đàng

Viết xong rồi... lại nghẹn ngào xé nát
Bởi anh đâu mong đợi những dòng này
Chữ yêu thương lặng im trong tim đỏ
Như chính em… lặng lẽ giữa đời ai!


16595
TÌNH YÊU LÀ GÌ?
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu nào có cao siêu:
Yêu người hơn chính mình yêu chính mình!


16596
HOA GIẤY NỞ, GIẤC MƠ RƠI
Phạm Bá Chiểu

Anh vẫn bước qua giàn hoa giấy cũ,
Cánh hoa rơi như những giấc mơ rơi.
Cả phố nhỏ ai cũng quen anh cả
Chỉ riêng em chẳng biết có anh thôi.

Cửa sổ ấy từng bao lần anh ngóng,
Hoa cháy bùng đốt đỏ cả chiều buông
Cả thế giới đều hiểu tình anh cả,
Chỉ riêng em chẳng hiểu để mà thương.

Bao lần đợi một câu yêu rất khẽ,
Chờ một lần em hé cửa nhìn anh.
Chỉ một ngày, một ngày thôi cũng được
Dẫu về sau dông bão có tung hoành

Hay một phút, một phút thôi cũng đủ,
Dẫu mai sau tất cả hóa hư không.
Chỉ cần phút cùng xem hoa lửa rụng,
Cuộc đời anh sẽ nắng ấm mùa đông.

Nhưng em vẫn hững hờ như gió lạ,
Ánh mắt bay chẳng một phút ngoảnh dừng
Hoa giấy cháy, mưa cũng không tắt lửa
Chỉ duy anh vẫn mãi mãi người dưng

Giàn giấy cũ hoa rơi như lửa mộng
Mà tình anh mãi cháy những đam mê
Có đôi lúc anh quay về lối ấy,
Hoa còn rơi… nhưng chẳng thấy em về…


16597
TÌNH TRĂNG?
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu đâu phải trăng rằm
Tròn hôm trước đã khuyết dần hôm sau


16598
DẠY EM YÊU ĐỪNG DẠY EM ĐAU
Phạm Bá Chiểu

Anh hãy đến nhưng đừng như cơn gió
Thoảng qua em rồi bay vút xa vời
Anh hãy đến như dòng sông chảy mãi
Tắm tình em dù năm tháng dần vơi

Em chẳng biết tình yêu là gì cả
Chỉ biết lòng bối rối lúc bên anh
Ánh mắt lóe khiến tim em tràn nắng
Nụ cười anh, em bỗng hóa sóng thần

Anh hãy đến dắt em xuyên qua bão
Thành cầu vồng rực sắc nở sau mưa
Xin đừng đến như sao băng bừng sáng
Rồi tắt nhanh giữa đêm trải đầy thơ

Hãy đừng để em say rồi theo gió
Bởi vì em không quen với men tình
Nếu anh rời, hồn em sẽ lạc lối
Giữa đường côi heo hút một bóng hình

Anh hãy đến như mùa xuân nồng thắm
Đổ vườn em những hoa lá tươi xanh
Dạy em yêu cách sóng yêu bờ cát
Đừng dạy đau như gió quất hoa tàn


16599
QUÊN VÌ BẬN NHỚ...
Phạm Bá Chiểu

Quên ăn, quên học, quên nhà
Bởi anh bận nhớ mãi tà áo em


16600
QUÊN?
Phạm Bá Chiểu

Rét quên đông, nắng quên hè
Anh quên luôn cả lối về vì em
 

phambachieu

Well-known member
16601

HOA LỬA THÁNG BA

Phạm Bá Chiểu



Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba

Nốt nhạc đỏ bản tình ca của gió

Nốt nhạc biết bay... như đàn bướm đỏ

Tung tăng trời, đẹp vũ khúc tháng ba?



Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là

Con chữ đỏ viết lên trời xanh biếc

Mỗi cánh hoa một câu thơ tình viết

Nặng tình quê khi màu lửa hòa hoa?



Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là

Mạch lửa ngầm trỗi lên từ lòng đất

Như tình yêu ngủ đông, xuân tỉnh giấc

Môi em cười nở sắc đỏ tháng ba?



Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là

Ngọn hải đăng giữa mịt mù đêm tối

Đèn mắt đỏ để tình không lạc lối

Mắt đỏ hoe trông ngóng người đi xa?



Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba

Là ánh mắt quê hương ngời lửa đỏ

Tình yêu quê hòa tình yêu đôi lứa

Nhắc một người, lửa cháy nỗi ai trông?





16602

TÌNH ĐẦU SÉT ĐÁNH

Phạm Bá Chiểu



Một giây để nhớ một người

Nhưng cần đến cả cuộc đời để quên





16603

BÀI THƠ TÌNH NỤ HÔN

Phạm Bá Chiểu



Anh hôn em nào khác

Viết đẹp bài thơ tình

Bằng bút môi anh khát

Trên trang môi em xinh





16604

TẮM MẮT ANH

Phạm Bá Chiểu



Từ em tắm giữa mắt anh

Đời anh bão tố tung hoành đảo điên





16605

TÌNH YÊU AN BÀI?

Phạm Bá Chiểu



Chúa chia hai ngã đôi tim

Thuộc về nhau sẽ ắt tìm thấy nhau



16606

TÌNH ANH SÓNG MÁU

Phạm Bá Chiểu



Anh yêu biển, thế là anh yêu em

Đến mức sóng thôi xô mà lao ngược

Bão quỳ gối, sấm sét xin thần phục

Cát tung bờm phi ngược phía đại dương



Anh yêu biển, thế là anh yêu em

Biển thôi mặn vì anh gom muối hết

Biển thôi xanh vì anh vơ hết biếc

Nắng thôi vàng vì anh giữ trong tim



Anh yêu biển thế là anh yêu em

Cả trái đất cũng rung lên, toang hoác

Không gian toạc, và thời gian vỡ nát

Trước thủy triều sóng máu trái tim anh



Anh yêu biển, thế là anh yêu em

Tình cuồng sóng như muốn nghiền vũ trụ

Run quái vật, rụng linh hồn quỷ dữ

Chỉ vì em là biển cả tình anh







16607

16601

HOA LỬA THÁNG BA

Phạm Bá Chiểu



Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba

Nốt nhạc đỏ bản tình ca của gió

Nốt nhạc biết bay... như đàn bướm đỏ

Tung tăng trời, đẹp vũ khúc tháng ba?



Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là

Con chữ đỏ viết lên trời xanh biếc

Mỗi cánh hoa một câu thơ tình viết

Nặng tình quê khi màu lửa hòa hoa?



Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là

Mạch lửa ngầm trỗi lên từ lòng đất

Như tình yêu ngủ đông, xuân tỉnh giấc

Môi em cười nở sắc đỏ tháng ba?



Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là

Ngọn hải đăng giữa mịt mù đêm tối

Đèn mắt đỏ để tình không lạc lối

Mắt đỏ hoe trông ngóng người đi xa?



Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba

Là ánh mắt quê hương ngời lửa đỏ

Tình yêu quê hòa tình yêu đôi lứa

Nhắc một người, lửa cháy nỗi ai trông?





16602

TÌNH ĐẦU SÉT ĐÁNH

Phạm Bá Chiểu



Một giây để nhớ một người

Nhưng cần đến cả cuộc đời để quên





16603

BÀI THƠ TÌNH NỤ HÔN

Phạm Bá Chiểu



Anh hôn em nào khác

Viết đẹp bài thơ tình

Bằng bút môi anh khát

Trên trang môi em xinh





16604

TẮM MẮT ANH

Phạm Bá Chiểu



Từ em tắm giữa mắt anh

Đời anh bão tố tung hoành đảo điên





16605

TÌNH YÊU AN BÀI?

Phạm Bá Chiểu



Chúa chia hai ngã đôi tim

Thuộc về nhau sẽ ắt tìm thấy nhau



16606

TÌNH ANH SÓNG MÁU

Phạm Bá Chiểu



Anh yêu biển, thế là anh yêu em

Đến mức sóng thôi xô mà lao ngược

Bão quỳ gối, sấm sét xin thần phục

Cát tung bờm phi ngược phía đại dương



Anh yêu biển, thế là anh yêu em

Biển thôi mặn vì anh gom muối hết

Biển thôi xanh vì anh vơ hết biếc

Nắng thôi vàng vì anh giữ trong tim



Anh yêu biển thế là anh yêu em

Cả trái đất cũng rung lên, toang hoác

Không gian toạc, và thời gian vỡ nát

Trước thủy triều sóng máu trái tim anh



Anh yêu biển, thế là anh yêu em

Tình cuồng sóng như muốn nghiền vũ trụ

Run quái vật, rụng linh hồn quỷ dữ

Chỉ vì em là biển cả tình anh





16607

NGHIÊNG BÊN NÀO, ANH CŨNG MƠ THẤY EM!

Phạm Bá Chiểu



Nghiêng bên nào, cũng chỉ mơ thấy em

Dải ngân hà cong theo vòng tay siết

Gió cuồng giật bỗng hiền trước sóng mắt,

Sao băng hờn vỡ trước tiếng cười em



Anh nghiêng trái, trời và đất đổi tên

Sông ngược đầu bung trào lên đỉnh thác

Biển gom sóng trút lũ đầy sa mạc

Sét rút điện, trời sập xuống van xin



Anh nghiêng phải cả địa cầu bật nghiêng

Mặt trời rụng, cục than hồng vụt tắt

Từ lòng biển bay lên ngàn bão cát

Trăng giật mình, thần phục những đường cong



Nghiêng bên nào, anh cũng thấy bão dông

Nhưng bão ấy không đến từ trời đất

Bão từ em giữa vòng anh ôm chặt,

Cuốn đời anh vào lốc xoáy tình em





16608

ĐỊNH NGHĨA TÌNH YÊU?

Phạm Bá Chiểu



Tình yêu? Định nghĩa dễ thôi

Điều ta không nói nhưng người hiểu ngay





16609

HỢP MỆNH

Phạm Bá Chiểu



Mệnh người thì hợp màu nâu

Mênh em thì hợp với màu tình anh





16610

YÊU LƯNG CHỪNG

Phạm Bá Chiểu



Yêu anh đừng có lưng chừng

Để cho em khác vừa mừng vừa lo



16611

BUỘC

Phạm Bá Chiểu



Dây giày, em buộc cho chàng

Sợ chàng trượt ngã…những nàng xinh xinh





16612

NHÂN SINH

Phạm Bá Chiểu



Nhân sinh như một ly trà

Chớ nề đậm, nhạt miễn là đừng thiu





16613

BIỂN LẶNG SÓNG NGẦM

Phạm Bá Chiểu



Có người biển lặng bề ngoài

Trong lòng, ai biết, không nguôi sóng ngầm?





16614

NHẤT NHÌ

Phạm Bá Chiểu



Nhì là em được làm xinh

Nhất là em được bên mình có anh





16615

NỒNG NHIỆT HẠ, LÃNG MẠN THU

Phạm Bá Chiểu



Thu về, em mới nhận ra

Yêu anh mùa hạ, không là mùa thu





16616

TINH TƯỜNG VÀ HẬU ĐẬU

Phạm Bá Chiểu



Tay làm đồ nhậu rất tinh

Nhưng sao hậu đậu trong tình yêu em?





16617

HẾT THỜI

Phạm Bá Chiểu



Ngày xưa sung sức, nghèo xơ

Bây giờ rủng rỉnh trái dưa héo rồi





16618

XƯA VÀ NAY

Phạm Bá Chiểu



Ngày xưa nhà lá khỏe re

Nay leo biệt thự không dè… đau xương





16618

NHÀ THƠ

Phạm Bá Chiểu



Ngày xưa ôm mộng xe hơi

Mà nay trong túi đầy trời với mây





16620

NGHÈO VÀ GIÀU

Phạm Bá Chiểu



Ngày xưa nghèo khó luôn tươi

Bây giờ giàu có nụ cười mồ côi(?)
 

phambachieu

Well-known member
16621
SỢ VỢ
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa, sợ vợ là hèn
Ngày nay, sợ vợ là yên cửa nhà


16622
NGHÈO KHỎE
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa rau quả khoẻ thay
Ngày nay cao cỗ nào hay… béo phì


16623
GIÀU CAY
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa ước có cơm đầy
Ngày nay yến tiệc nhưng cay nhân tình


16624
LẠ
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa, dép sứt cười hoài
Ngày nay, giày hiệu mà ai cũng buồn


16625
YÊU LÀ YÊU – CHẲNG CẦN BIẾT VÌ AI!
Phạm Bá Chiểu

Em tìm anh hình S cong đất Việt
Lũng Cú địa đầu đến Mũi Cà Mau
Em tìm anh chẳng biết vì gì nữa
Tình yêu ta hỏa táng đã từ lâu?

Về Hà Nội, mùa thu vừa chạm ngõ
Gió Hồ Tây vướng tiếng guốc năm nào
Phố cổ nghiêng nghe lời tim em gõ
Chỉ mình em buốt ký ức gầy hao

Tháp Rùa đứng như tình yêu vĩnh cửu
Mà tình ta sao ngắn tựa cơn mưa?
Ly cà phê chẳng còn ai ngồi đợi
Chỉ mình em... hoài đếm giấc mơ xưa

Em về Huế giữa chiều nghiêng tím lịm
Mưa quên rơi như nhạc khúc không lời
Cầu Tràng Tiền cong một vầng kỷ niệm
Nối đôi bờ: em với một xa xôi

Chùa Thiên Mụ, chuông ngân vang như hát
Mỗi hồi ngân một vết xát tim ta
Huế nhỏ thế, nỗi sầu mênh mông thế
Em bước hoài chẳng tìm thấy lối ra

Vào Sài Gòn, giữa mùa không định nghĩa
Trời chẳng mưa, mà lướt thướt ướt lòng
Thành phố lớn, tim em thì quá chật
Mãi tìm người lòng cũng lạc phố đông

Đèn vẫn sáng trên đường hoa Nguyễn Huệ
Nhưng bóng anh tắt ngấm tự khi nào
Sông cuồn cuộn, sóng gào lên kể lể
Về một người đã biến mất trong nhau

Tình yêu cũ chết rồi đem hỏa táng
Chẳng thành tro thành xá lợi muôn màu
Em tìm anh như thác tìm về suối
Dẫu biết rằng sẽ vỡ dưới đáy sâu

Không tìm nữa, em không là em nữa
Không tìm anh, em hóa cỗ quan tài
Bởi trong em, có điều gì vĩnh viễn:
Yêu là yêu – chẳng cần biết vì ai!


16626
QUAN TRỌNG NHẤT
Phạm Bá Chiểu

Cũng cần học rộng, hiểu nhiều
Nhưng quan trọng sống biết điều cùng nhau


16627
ĐẸP NẾT
Phạm Bá Chiểu

Dẫu không được đẹp ngoại hình
Nhưng mà cách sống phải xinh mới là…


16628
VẺ ĐẸP VÀ BÌNH THƯỜNG
Phạm Bá Chiểu

Yêu VẺ ĐẸP ấy chính điều BÌNH THƯỜNG
Yêu BÌNH THƯỜNG mới chính là VẺ ĐẸP


16629
MẮT SƯƠNG
Phạm Bá Chiểu

Giọt sương uống nắng ban mai
Long lanh như mắt em cài tim anh


16630
TÌNH QUÊ
Phạm Bá Chiểu

Dòng quê lặng lẽ trôi xuôi
Như tình ta đó chẳng nguôi tháng ngày


16631
CHỒNG CHUNG
Phạm Bá Chiểu

Chồng chung, chồng chạ nhưng mà
Khéo hầu, khéo hạ ắt là chồng riêng


16632
KHÔNG GÌ KHÔNG THỂ
Phạm Bá Chiểu

Không gì không thể với ai
Luôn luôn cố gắng miệt mài tháng năm


16633
HÃY LẮNG NGHE CƠ THỂ
Phạm Bá Chiểu

Cơ thể chẳng nói thành lời
Nhưng luôn gióng trống cho đời lắng nghe.


16634
SAI NGƯỜI
Phạm Bá Chiểu

Anh ơi đừng ngắm em hoài
Đẹp thì đẹp thật… nhưng sai người rồi!


16635
HÃY YÊU LÁ GAN MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Gan than: đừng nhậu triền miên
Ta không phải thép mà nghiền suốt đêm!


16636
TRÍ VÀ MỒM
Phạm Bá Chiểu

Trời ơi, xin hãy cứu con
Kiêng ăn… trí bảo, đồ ngon… mồm lùa


16637
ĂN KIÊNG
Phạm Bá Chiểu

Ăn kiêng mà thấy gà quay
Tự nhiên nước bọt đua ngày… vỡ đê!


16638
BÉO PHÌ MÀ VẪN
Phạm Bá Chiểu

Nhìn mâm cỗ mắt sáng choang
Như gặp tri kỷ từ ngàn kiếp xưa!


16639
TỎ TÌNH EM MẬP
Phạm Bá Chiểu

Hỏi rằng: em có lấy anh?
Thưa, tình em chỉ riêng dành… đồ ăn!



16640
YÊU AI HƠN?
Phạm Bá Chiểu

Yêu anh tập tạ, em gầy
Yêu anh bán bún, em nay… béo phì

16641
ĐỔ TẠI DI TRUYỀN
Phạm Bá Chiểu

Bụng như chum, vẫn cười duyên:
Kiểu người phúc hậu… di truyền nhà em


16642
DI TRUYỀN ĂN NHIỀU
Phạm Bá Chiểu

Em di truyền tính ăn nhiều
Mà ăn* là nở, phì nhiêu, béo tròn


16643
PHONG CÁCH HIỆN ĐẠI
Phạm Bá Chiểu

Body đầy mỡ mới hay
Mập là phong cách hiện nay toàn cầu


16644
YÊU LỆCH
Phạm Bá Chiểu

Anh nâng tạ, dáng nam thần
Em nâng đũa, dáng… toàn thân béo phì


16645
YÊU AI HƠN?
Phạm Bá Chiểu

Tình cũ chê béo hay nhằn
Tình mới gắp thịt… em ăn cho nhiều!


16646
HAI NGHIỆN
Phạm Bá Chiểu

Em nghiện ăn lại nghiện yêu
Cưới về, anh đủ sức chiều được chăng?


16647
DÁNG NGHIÊNG CHẢO
Phạm Bá Chiểu

Béo phì cho má em hồng
Dáng em nghiêng chảo chứ không nghiêng thành


16648
TÌNH HAI NGƯỜI BÉO
Phạm Bá Chiểu

Nghiện ăn, hợp nhất điều này
Tình ta phát triển cùng size bụng mình


16649
CÀNG SAY CÀNG ĐẦY TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Vì sao nàng thích chàng say?
Thêm lười suy nghĩ, thêm đầy tình yêu


16650
GÀNH ĐÁ ĐĨA- CHUYỆN TÌNH KHÔNG HOÁ THẠCH
Phạm Bá Chiểu

Đá thành đĩa đơm nắng vàng, sóng trắng
Đơm vầng trăng, muôn sao sáng, ngàn mây…
Mỗi chiếc đĩa là một sân khấu nhỏ
Cho thiên nhiên khiêu vũ rộn vòng xoay

Gành Đá Đĩa cong thành cung đàn đá
Hay chính ai khi lỡ phải lòng ai
Xếp đĩa đá thành muôn vàn nốt nhạc
Bản tình ca vĩnh cửu đến ngàn mai?

Gành Đá Đĩa hay bàn tiệc của chúa
Đĩa trứng nắng, cốc đựng rượu trăng vàng?
Vô tri đá hoá vần thơ, bản nhạc
Hay tình anh đơm đĩa để… đơm nàng?

Người ta kể ngày xưa bên bờ biển
Nàng chờ chàng hoá đá đến ngàn năm
Chàng về muộn, tình thét lên hóa sóng
Vô vọng hôn người tình đá lặng câm

Giờ ta đến chỉ thấy bờ đá đẹp
Nhưng mỗi viên, một đĩa đựng sầu đau
Nghe tiếng sóng gầm lời than ai oán:
“Anh muộn rồi, chúng mình hẹn kiếp sau!”

Em không đá và anh không là sóng
Chuyện tình xưa hóa thạch đã lùi xa
Chúng mình đến, đá hóa bàn tiệc cưới
Đĩa đựng đầy: trăng, sao, nắng, tình ta…
 

phambachieu

Well-known member
16651

THÁP ĐÔI TIM KHÔNG NGỦ

Phạm Bá Chiểu



Chuyện xưa kể xứ Chăm nàng công chúa

Yêu hoàng tử, dũng tướng Việt oai hùng

Người đời tạc nên thác đôi kỳ vĩ

Khắc muôn đời tình tuyệt mỹ, thủy chung



Đôi tháp ấy phải hai tim hóa đuốc

Tự cháy mình thêm tráng lệ hoàng hôn

Đuốc vĩnh cửu như tình yêu vĩnh cửu

Biểu tượng tình tim đuốc lửa Quy Nhơn?



Hay đôi tháp, đôi chim uyên ương lửa

Bay bên nhau với đôi cánh bình minh

Mãi sánh cánh xuyên thời gian vô tận

Cho Quy Nhơn thành biểu tượng chung tình?



Hay đôi tháp mở thành hai trang sách

Cùng viết nên một cổ tích yêu đương

Nếu thiếu một, chuyện tình kia dang dở

Tháp Đôi thành thiên tình sử Quy Nhơn?



Hay đôi tháp, hai nốt nhạc đỏ thắm

Hoàn thiện nên bản tình khúc yêu thương

Rừng, gió, sóng muôn đời sau vẫn hát

Bản đồng ca tình bất hủ Quy Nhơn?



Không ai viết, thời gian thành sử ký

Tháp đôi thành thiên tiểu thuyết tình chung

Nhưng một đến cả vạn lần nhung nhớ

Xứng Quy Nhơn, mùa đôi trái tim rung





16652

HỐ ĐEN EM, ANH KHÔNG MUỐN THOÁT

Phạm Bá Chiểu



Em là hố đen giữa xa xôi vũ trụ

Chỉ lỡ nhìn, anh đã rớt không phanh

Trọng lực em, vượt mọi lời cảnh báo

Chạm tim là… hút sạch lý trí anh!



Không ánh sáng, chẳng lối quay lại nữa

Em ngoạm luôn chưa kịp nói lời anh

Không gian, thời gian quanh em cong vội

Trái tim anh co rút tựa sao tàn



Anh gào lên: “Xin trả lại trần thế!”

Nhưng tất cả không một tiếng phản hồi

Vật lý dạy: Không gì có thể trốn

Anh vẫn tin… tình yêu vượt luật trời!



Nếu em “nuốt” là điều không thể tránh

Cho anh rơi thật đẹp, thật sâu êm

Dẫu anh tan như những photon ấy

Vẫn chọn mình chết rực rỡ trong em





16653

LỰC ĐẨY ARCHIMEDES KHI EM CƯỜI

Phạm Bá Chiểu



Anh đang buồn, trầm như đáy đại dương

Mang tâm trạng… nặng chìm như sắt, thép

Cuộc đời tối như lòng giếng sâu khép

Chìm tận cùng… không một chút niềm vui.



Bỗng em cười – vang như sóng biển khơi

Rạng rỡ quá, xô tan từng buốt lạnh

Tiếng cười em – kỳ diệu thay sức mạnh

Archimedes còn phải ngả nghiêng!



Em cười lên – anh nhẹ hẳn trái tim

Như thể được nâng lên bằng… nước biển

Của chính em, biển tình yêu ngất lịm

Đong đầy trong thể tích nụ hôn êm



Anh bay lên nhờ lực đẩy êm đềm

Từ đáy vực – vụt hóa thành ánh sáng

Người ta bảo: Chỉ nước nâng vật nặng

Sao em cười nhấc bổng cả hồn anh?





16654

BẢO TOÀN ĐỘNG NĂNG TÌNH YÊU

Phạm Bá Chiểu



Em bước đến – con lắc lòng anh động

Tựa quả cầu va chạm đúng thời gian

Chuyển động tim tăng lên theo vận tốc

Định luật nào ngăn nổi trái tim tràn?



Anh với em – hai khối yêu xung đột

Va nhau rồi, động năng chẳng hề vơi

Vẫn bảo toàn qua ánh nhìn, hơi thở

Tăng dần đều theo nhiệt độ môi cười.



Anh từng nghĩ yêu là hao, là tổn

Nhưng gặp em… vật lý lại ngược chiều

Lực va chạm tạo thêm năng lượng mới

Chứ chẳng hề mất mát một Joule yêu



Chúng mình cứ… không ngừng trao xung lực

Từ chạm tay đến chạm nhẹ bờ môi

Mỗi phút giây là động năng dâng dậy

Tình bảo toàn – bất biến giữa biển người.









16655

NGỢI CA RƯỢU VANG

Phạm Bá Chiểu



Rượu vang là áng thơ tình

Hoà tan trong nước như mình tan nhau





16656

THỊT DÊ

Phạm Bá Chiểu



Thịt dê chấm với mắm tôm

Ăn xong rồi lại chồm chồm như dê





16657

GƯƠM TRẢ RỒI MÀ TÌNH VAY CHƯA TRẢ

Phạm Bá Chiểu



Thê Húc đỏ như môi em nồng thắm

Cong nhẹ thôi mà nghiêng cả mùa mơ

Chao nhịp bước cong cả chiều Hà Nội

Cong mắt chàng thi sĩ túi đầy thơ



Tháp Bút thẳng viết vào nghiêng mây trắng

Lời thơ tình như một bản tuyên ngôn

Nét bút ấy chấm mực hồ xanh biếc

Viết tên em vào tận phía hoàng hôn



Nào ai bảo cổ tích là ngày cũ?

Em bước qua, cổ tích hiện nguyên hình!

Cổ tích ngủ ngàn năm bừng tỉnh giấc

Như có anh, em bừng nở đẹp xinh



Tháp Rùa bé tim anh thì quá rộng

Chứa mình em đã ăm ắp tràn đầy

Hồ Gươm nhỏ, tình anh thì quá lớn

Em và thơ đủ chật cứng mê say



Vua Lê trả gươm thần sau thắng giặc

Để non sông hưởng thịnh trị bình yên

Sao gươm trả, tình em vay chưa trả

Mà nợ tình càng trả lại đầy thêm





16658

THƯ TÌNH KHÔNG GỬI

Phạm Bá Chiểu



Bức thư tình, em không gửi khác chi

Mặt trời giấu trong tim không tỏa ánh

Vầng trăng giấu trong thơ không lấp lánh

Bản tình ca lặng tiếng suốt xuân thì



Bức thư tình, em không gửi khác chi

Tự đốt mình lại mong anh cháy bỏng

Bão biển tim lại mong anh dậy sóng

Mưa trong lòng lại mong ướt tình ai



Nhưng dẫu thế, em vẫn viết miệt mài

Vẫn ươm chữ như gieo mầm đất cỗi

Biết chẳng nở – nhưng tim nào có tội

Khi sinh ra đã biết… phải yêu rồi!



Và em biết, không địa chỉ gửi người

Thư hóa mây… tan giữa trời xanh biếc

Nhưng anh hỡi, một đời em vẫn viết

Với niềm mơ trái đất ngược vòng xoay



Nếu mai sau... ai vô tình đọc thư này

Một chữ yêu chưa từng mang địa chỉ

Xin giữ lại – như giữ điều kỳ bí

Của một người đã đến tận cùng yêu…





16659

NHÀ THỜ LÒNG SÔNG – NƠI CHỮ YÊU BẮT ĐẦU

Phạm Bá Chiểu



Nhà thờ ấy nơi Đông Tây hội ngộ

Nơi không chuông mà ngân mãi triền miên

Nơi nôi nhỏ đón mừng chào đời lớn

Nơi chữ “yêu” tiếng Việt viết đầu tiên



Trang mộc bản in run tay lịch sử

“Phép giảng” xưa – thắp ngọn lửa ngôn từ

Chữ quốc ngữ, khởi kỷ nguyên ánh sáng

Bay muôn phương – lời đất Việt thành thơ!



Từ nơi ấy – ngôn ngữ thành di sản

Tình thành thơ, và em hóa bài ca

Chữ đầu tiên viết từ tim – không giấy

Là “yêu em” – giữa tòa thánh… nguy nga!



Từ trang in nhà thờ Lòng Sông ấy

Chữ “yêu em” theo “yêu nước” bay lên

Tiếng Việt lớn cùng hồn thiêng đất Việt

Giữa thánh đường – hai ngọn lửa song tên!



Cho Đông – Tây kết tinh trong ngôn ngữ

Alexandre – người gieo gặt mùa vàng

Chữ Việt ấy – nàng thôn nữ xinh đẹp

Hóa nàng tiên khi khoác áo Tây phương



Tay thầy viết – như dâng hoa lên Chúa

Mỗi con chữ một viên ngọc từ tim

Ngôn ngữ ấy, thiêng liêng như thánh tụ

Vừa giảng kinh, vừa gợi khúc thâm tình



Chữ Việt đẹp như em trong ngày lễ

Càng điểm trang càng rạng rỡ xinh tươi

Là di sản cũng chính là… nhan sắc

Tỏa sáng ngời hồn thiêng Việt muôn nơi



Anh không đạo, gặp em con chiên Chúa

Của Lòng Sông nơi quốc ngữ đầu tiên

Anh vô ngưỡng bỗng hóa thành tín ngưỡng

Yêu nước mình, yêu tiếng việt, yêu em



Anh quỳ xuống giữa thánh đường chữ Việt

Không tượng thờ, chỉ ánh mắt em thương

“Em, Tổ quốc” – lời kinh cầu tha thiết

Giữa Lòng Sông – anh bỗng gặp thiên đường





16660

HAI TÌNH SỬ – MỘT TÌNH TA

Phạm Bá Chiểu



Yêu đến thế Quy Nhơn hai tình sử:

Vua Chế Mân cùng công chúa Huyền Trân

Tình huyền ảo cũng làm ta say đắm

Hàn Mặc Tử và người đẹp Mộng Cầm



Một tình sử mở mang bờ cõi Việt

Không bằng gươm mà bằng chỉ trái tim

Một tình sử vượt trên tầm thế kỉ

Bởi mộng mơ, tinh sạch nhất mối tình



Và tình ta, chẳng kinh thành, cung điện

Chẳng ghềnh cao, chẳng dốc đứng cao vời

Chỉ có biển và bầu trời rộng mở

Chỉ có em, và ngọn gió… gọi mời



Anh chẳng thể Chế Mân vua minh tuệ

Yêu Huyền Trân dâng hiến cả cõi bờ

Cũng chẳng thể Hàn Mặc Tử thi sĩ

Yêu Mộng Cầm chiết máu viết thành thơ



Ta không viết sử bằng thơ, bằng ngọc

Mà bằng nhau – bằng ánh mắt êm trao

Ta không cần ai ngợi ca bất tử

Chỉ cần nhau – bất tử giữa lòng nhau
 

phambachieu

Well-known member
16671
GIẢI NGÂN HÀ MANG TÊN THỊ NẠI
Phạm Bá Chiểu

Cầu Thị Nại phải cầu vồng bảy sắc
Mà thiên đường vô ý đánh rơi đây
Tô thêm đẹp những tình yêu đôi lứa
Nối đôi tim: thành phố với biển khơi?

Cầu Thị Nại phải đêm là khuôn nhạc
Đèn sáng kia là những nốt nhạc yêu
Trăng đọc nhạc chỉ huy giàn hợp xướng
Mây múa ca cùng với sóng biển triều?

Cầu Thị Nại phải dây đàn bầu nhỉ
Căng cung yêu, gió lẩy khúc tình ca
Mỗi bước em là nốt nhạc ngân mãi
Cho khúc tình trầm bổng giữa bao la?

Cầu Thị Nại phải dài dài dải lụa
Trời nghiêng nghiêng buộc tóc biển làm duyên
Để chiều xuống, sóng gợn thành má lúm
Đèn đêm lên… nơi đây hóa nàng tiên?

Cầu Thị Nại phải dải Ngân Hà nhỉ
Đổ từ trời rắc ánh sáng vào tim
Đèn đêm thắp là triệu vì sao nhớ
Cho đôi mình lạc bước giữa vô biên?


16672
BÃO ANH
Phạm Bá Chiểu

Anh là mắt bão điên cuồng
Vòng tay xoáy trọn linh hồn em say!


16673
KHI BÃO BIẾT YÊU
Phạm Bá Chiểu

Em mơ làm siêu bão
Cuồng quật cổ thụ anh
Chừng nào chưa bật gốc
Em chưa thôi tung hoành

Bão em như thiên thạch
Lao thẳng vào tim người
Siêu va chạm chấn động
Rung hệ tim mặt trời

Em là vùng tâm áp
Nơi mọi định luật tan
Chỉ còn một quy tắc:
Hút lấy anh! Thật gần!

Vũ trụ này run rẩy
Khi em thét tên anh
Hố đen cũng khiếp đảm
Bóp méo từng hành tinh!

Cả thiên hà co rúm
Khi em yêu đến cùng
Big Bang cũng nghẹt thở
Trước trái tim... bão bùng!

Nếu ngày kia trái đất
Không bão em nổi lên
Chỉ bởi và chỉ bởi
Anh tan hòa vào em


16674
LỜI CHÚC BUỔI SÁNG: TỎA MINH!
Phạm Bá Chiểu

Dậy cùng tỏa với bình minh
Hôm nay mơ ước thành hình tương lai!


16675
TÌNH CHA
Phạm Bá Chiểu

Lưng cha cõng cả vầng mây
Ôm con bay những tháng ngày chênh vênh


16676
CHA
Phạm Bá Chiểu

Cha là núi đá kiên cường
Cho con tựa giữa vô thường thế gian


16677
LỜI CHÚC NGÀY MỚI
Phạm Bá Chiểu

Chúc cho ngày mới tròn đầy
Mỗi giây hạnh phúc, mỗi giây cười giòn


16678
ĐÓN MỪNG NGÀY MỚI
Phạm Bá Chiểu

Đón ngày mới hãy vui mừng
Yêu từng giây phút - đẹp từng phút giây


16679
VUA GHEN VỚI BIỂN
Phạm Bá Chiểu

Vua Bảo Đại đưa hoàng hậu về tắm
Thấy Nam Phương, sóng cứ mãi choàng hôn
Vua ghen lắm nhưng phải đành nuốt giận
Bởi vua nào xứng sánh biển Quy Nhơn

Người phàm tục, chẳng kẻ nào hơn được
Để vua ghen dù chỉ phút giây vương
Nhưng thần biển Quy Nhơn bao tuấn kiệt
Vua thấy mình không xứng sánh ghen tuông

Gió ve vuốt lên từng làn tóc hậu
Cát trải vàng như gấm lụa quỳ chân
Mỗi sóng hát một lời yêu vừa ngỏ
Một triều dâng – một nhịp thở ái ân

Vua thấy rõ – ngai vàng mình quá lạnh
Trước biển xanh nóng bỏng đến si cuồng
Nên bất lực trước triều dâng, sóng vỗ
Quân vương nào ghen được với Long vương?

Và từ đó – bãi tắm mang tên hậu
Để sử vàng lưu giữ một hờn ghen
Một tình sử không máu nhưng đầy lửa
Khi vua… thua trước thần biển êm đềm

Giờ chúng mình, cũng về đây tắm biển
Nơi năm xưa từng dậy sóng đế vương
Biển vẫn thế vẫn si tình dữ dội
Tưởng nhầm em người tiền kiếp Nam Phương

Biển vẫn cứ trào sóng tình cuồng vọng
Vẫn ca hoài điệp khúc cũ yêu thương
Để anh đứng ngẩn người như vua ấy
Lòng chất đầy những bão tố ghen tuông

Anh kiêu hãnh chẳng ai xứng ghen cả
Nhưng xứng đâu ghen với cả đại dương
Nên tự nhủ mình còn yêu đến thế
Huống biển kia cũng là chuyện bình thường

Không phải vua, càng không là thần biển
Anh chỉ người lỡ yêu quá… một người
Nên chỉ biết đứng bên em lặng tiếng
Mà lòng ghen… như bão tố không ngơi

Biển ôm trọn trăm ngàn năm lịch sử
Anh ôm em bằng một phút Quy Nhơn
Em có hiểu biển yêu dù vô tận
Anh yêu em vẫn ngàn triệu lần hơn


16680
CÔNG ƠN CHA MẸ
Phạm Bá Chiểu

Cha cho dáng đứng hiên ngang
Mẹ cho tim biết dịu dàng yêu thương.
 

phambachieu

Well-known member
16681
ƠN CHA MẸ
Phạm Bá Chiểu

Cha ngon cơm, mẹ ngọt canh
Nuôi con lớn giữa tung hoành bão dông


16682
NỢ
Phạm Bá Chiểu

Nợ tiền trả dứt là xong
Nợ tình trả mãi vẫn mong trả hoài.


16683
SỰ TÍCH HÀ THANH – THIÊN HÀ XANH
Phạm Bá Chiểu

Bình minh nhóm Hà Thanh thành rồng lửa
Năm nhánh sông như móng vuốt oai hùng
Quy Nhơn hát bản tình ca vũ trụ
Điệp trùng giao: biển, sông, suối, núi, rừng…

Chuyện xưa kể có nàng tiên xuống tắm
Chọn dòng sông trăng vỡ ánh sắc màu
Bỏ đôi cánh bên bờ sông lau lách
Chàng Quy Nhơn đem giấu tận nơi đâu

Ngỡ đôi cánh chỉ giấu hờ đâu đó
Nào hay chàng giấu giữa trái tim mình
Để từ đó nàng không còn đường thoát
Đành hóa người – không thoát kiếp thần linh

Rồi từ ấy họ bên nhau hạnh phúc
Nàng vẫn tin dòng ấy ngân hà xanh
Đã bay lạc từ cõi trời xuống thế
Ngân hà xanh, nàng gọi gọn Hà Thanh

Giờ em tắm trong dòng sông cổ tích
Quy Nhơn anh rình giấu mất hồn em
Để chẳng thể em về đâu được nữa
Ngoài Hà Thanh con sóng vỗ dịu êm

Chàng cổ tích giấu cánh nàng tiên nữ
Biến nàng thành giang nữ chốn Hà Thanh
Anh hôm nay giấu hồn em vĩnh viễn
Biến em thành nàng thơ ngự tim anh

Từ giây phút hồn em anh giấu kín
Ngân hà rơi, vũ trụ bỗng dừng quay!
Quy Nhơn hóa tâm trường – dồn vạn lực
Hút em vào... không định luật nào hay!


16684
CẦU NGƯ - CẦU TÌNH
Phạm Bá Chiểu

Cùng bả trạo, anh hát cho em múa
Trống hội vung, sóng cũng dậy vần thơ
Mái chèo lướt, như cánh tay em vẫy
Anh neo tình vào đôi mắt em mơ

Nắng dát lửa trên tấm lưng trai biển
Gió mài son má gái biển hây hây
Anh thả lưới, thả hồn vào biển mắt
Vớt tình em, cả hai ánh sao đầy

Đội vương miện em hóa nàng tiên cá
Đội mũ vàng anh - đại đức ngư ông
Ban ơn huệ biển xanh kho báu cá
Ban yêu thương đầy ăm ắp trong lòng

Anh ngự thuyền rước em về bến hứa
Mái chèo đưa hai tim chuyển mùa mơ
Biển tráng lệ hóa thiên đường lễ hội
Nơi tình yêu thần thoại hóa lời thơ!

Biển Quy Nhơn đâu chỉ dâng mùa cá
Mà tình dâng bung cuộn vỡ biển triều
Hội cầu ngư không những cầu lắm cá
Mà còn cầu tình ta đắm biển yêu



16685
QUY NHƠN MÙA TRÁI TIM RUNG
Phạm Bá Chiểu

Sông xuyên phố - nỗi nhớ không dừng lại
Núi giữa lòng - chẳng còn chỗ để quên
Biển ôm phố - tình ai trào như sóng
Gió hôn rừng - tình khúc chẳng ngủ yên

Thuyền gối bãi - giấc mơ tình mê mải
Mây vắt sông - dải lụa quấn rồng xinh
Chùa khoác nắng - thành hoàng bào rực lửa
Biển chạm trời - lấp lánh ánh lung linh

Đá phi sóng - ầm vang lời chiến mã
Cát bung trời - biển lửa nắng vàng rang
Núi tựa phố - đầu tựa vầng ngực ấm
Tháp đội trăng - hóa vương miện nữ hoàng

Mưa dệt phố - tấm thảm hoa mờ ảo
Hoa thêu rừng - ong mê mẩn sắc hương
Gió đẩy suối - bay qua miền cổ tích
Sao rắc đồi - những chùm hạt kim cương

Sóng gảy đá - khúc đàn tình vô tận
Trăng rót hồ - trà sữa óng trời pha
Nắng bế thác - khúc tình ru năm tháng
Anh hòa em - khúc Quy Nhơn thăng hoa

Mùa trái tim rung - trời lật nghiêng thổn thức
Mùa trái tim rung - đồi cát hóa ngân hà
Mùa trái tim rung - sông hóa rồng tung tẩy
Mùa trái tim rung - đôi ta hóa tình ca


16686
QUY NHƠN MƯA CŨNG BIẾT YÊU
Phạm Bá Chiểu

Em từng nói, khi tình em tan nát
Khóc giữa mưa, chẳng ai thấy lệ rơi
Mưa hôm nay đâm nhát gươm vào nhớ
Thấu tim em vỡ vụn tiếng nấc lời

Tháp Đôi khóc trong mưa còn có cặp
Cầu Đôi sầu cũng tựa bóng bên nhau
Quy Nhơn chẳng ai khóc trong đơn lẻ
Sao mình em chịu đựng cả niềm đau?

Anh muốn hóa tấm khiên che mưa xối
Ôm tim em – chiến địa những tàn tro
Nhưng tiếc thay, mưa giành anh vai diễn
Xoa dịu em bằng mát lạnh lệ mưa

Mưa hơn anh, rửa trôi tình hoen rỉ
Tắm cho em trôi tất mọi ưu phiền
Mưa lẽ nào yêu em hơn anh thật?
Hay vì anh, không biết khóc cùng em?

Anh đứng đó, dầm mưa thay em khóc
Mưa hay anh – đẫm ướt nỗi em buồn?
Quy Nhơn hỡi, xin cho mưa hóa giấc
Để đêm này... em ngủ giữa nụ hôn!


16687


SÓNG VÀ THUYỀN TRƯỜNG CA YÊU KHÔNG BẾN
Phạm Bá Chiểu

Anh là sóng – nhịp tim điên của biển,
Ngực biển gầm, đập vỡ mọi xiềng gông
Em là thuyền – bay cánh trăng vô định,
Kiêu hãnh đời, lướt nhẹ giữa mênh mông.

Anh hát em bằng vạn lời sóng vỡ,
Khản linh hồn, rát lửa những cuồng si.
Mỗi con sóng là một lời thề đỏ,
Nguyện ôm em – dẫu tận thế chia ly!

Em cứ lướt – như trăng ngà nhẹ bước,
Chẳng một lần ngoái xuống đáy hồn anh.
Anh vẫn đợi – ngàn năm sương phủ ướt,
Chỉ mong em… đắm giữa biển chân thành.

Anh hôn em – bằng môi bọt bạc cháy,
Mặn hoàng hôn, nồng đến rách đại dương.
Anh nâng em – bằng cơn mê bão dậy,
Muốn làm thuyền tan giữa ngực cô đơn.

Anh không chỉ là sóng – anh là biển,
Là nhịp tim, là máu cuộn niềm thương.
Mỗi con sóng – một lần yêu cuồng loạn
Vỡ tan ra… thành nước mắt đại dương!

Em là thuyền – giấc mơ hay lưỡi kiếm?
Cắm tim anh… rỉ máu vẫn hoài quên!
Anh là sóng – là biển – là tận thế,
Vỡ tan hồn... vẫn dội dạt thuyền em!

16688
TRĂNG NHƠN HẢI, MẮT EM RƠI XUỐNG BIỂN
Phạm Bá Chiểu

Vầng trăng ấy như mắt em yêu dấu
Rơi biển xanh thành mắt biển long lanh
Những con sóng là hàng mi tung tẩy
Chớp cho ngời ánh mắt ấy chứa chan

Thuyền tình anh ra khơi cùng trăng sáng
Mang trong tim ánh mắt ấy vô biên
Dẫu bão biển, sóng thần đang rình rập
Giữa muôn trùng vẫn thẳng hướng phương em!

Mắt em sinh chỉ làm cho biển đẹp
Như vầng trăng rớt biển mắt chói ngời
Mắt anh sinh chỉ để ngắm mắt đẹp
Của em yêu làm tráng lệ biển trời

Những con sóng như những hàng khuôn nhạc
Mà hải âu, những nốt nhạc biết bay
Mây chao xuống rắc ngàn sao xuống biển
Như rắc thơ ngàn giọt ngọc mê say

Mây, trời, chim, trăng, sao... rơi đáy nước
Cọ sóng đưa vẽ lại bức tranh xinh
Nếu chẳng có mắt em rơi ngời biển
Anh đêm nay đâu lạc nẻo thơ tình?

Nên nếu có kiếp sau làm giọt nước
Anh xin rơi nơi mắt ấy long lanh
Để mãi ngắm Nhơn Hải trăng đêm sáng
Dẫu tan hòa trong biển cả rờn xanh


16689
XÂY BIỂN
Phạm Bá Chiểu

Anh đi gom sóng trăm chiều
Đem về xây một biển triều tình ta


16690
MỒ CÔI LỐI VỀ
Phạm Bá Chiểu

Mắt em rớt xuống biển khơi
Nên trăng Nhơn Lý mồ côi lối về
 

phambachieu

Well-known member
16691
GHỀNH RÁNG VÀ SÓNG DỮ – LỄ HIẾN TẾ TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Sóng trỗi dậy nụ tình yêu mãnh liệt
Xé toạc trời quất thẳng xuống mặt ghềnh
Bọt tung trắng như ngàn linh hồn vỡ
Thành cầu vồng vẽ giữa nắng bình minh

Ghềnh Ráng rướn ngực trần ra đón sóng
Đá run lên cực lạc giữa cuồng phong
Tình ghềnh, sóng giữa đất trời hoang dã
Yêu nhau gầm như sập cả bầu không

Em là ghềnh – ngực đá trần hiến tế
Anh là sóng – dâng trọn lực thiên thần
Ta viết tiếp cuộc tình vào truyền thuyết
Bằng vần thơ… máu chảy ngược về trăng!

Vũ trụ nổ cho tình yêu nảy lộc
Lửa mặt trời bắt cháy cả biển khơi
Thiên thạch vỡ thành chuông vang hiến tế
Yêu đến cùng… ta bất tử muôn đời!


16692
NGÔI TRƯỜNG PHÍA BIỂN, GIẤC MƠ PHÍA TRỜI
Phạm Bá Chiểu

Lưng tựa núi, mặt nhìn ra biển cả
Đại học Quy Nhơn – thế rồng quỳ, phượng bay
Rồng hạ bút, phượng hoàng nâng trang vở
Chốn địa linh, trò giỏi bởi thầy hay

Lời thầy giảng, biển đệm đàn êm ái
Gió Vũng Chùa nâng trang sách thành thơ
Lưng ong ai uốn cong ánh mắt thẳng
Có ánh lườm rách cả giấc anh mơ

Trường chỉ dạy yêu non sông đất nước
Mà tim ta giỏi cả môn yêu nhau
Nhưng dễ hiểu – hai mặt cùng trang giấy
Trang giấy nào chỉ một mặt nên đâu?

Em đã đẹp, lại ngồi bàn phía trước
Tóc nghiêng vai làm lệch cả phương trình
Giáo án rớt một câu anh chưa hiểu:
“Làm sao đây giải nghĩa được chữ tình?”

Một nơi chốn – xa rồi ta mới biết
Mình đã từng sống tuổi mộng thần tiên
Từ nơi ấy – rồng bay qua ngọn bút
Phượng tung lời, tình hóa cánh bay lên!

Mai thuyền lớn, ta tung hoành biển rộng
Lòng vẫn mong được bé lại ngày xưa
Ngồi trên ghế giảng đường nghe khe khẽ
Tiếng tim mình hát lại thuở yêu mơ…


16693
TRÁI ĐẤT NGHIÊNG VÌ ĐÀ LẠT CÓ EM
Phạm Bá Chiểu

Đà Lạt em, viết cổ tích giữa đời thường
Vẻ đẹp ẩn chỉ tim mới khám phá
Bản đồ cổ đưa ta đi muôn ngả
Mà ngả nào cũng hướng tới yêu thương

Đà Lạt em, phố nở giữa ngàn sương
Sương quấn quýt như làn môi em gái
Nụ hôn lạnh khuấy thơ tình lửa cháy
Tim hóa hè khi lạc giữa môi đông

Đà Lạt em, phố nở giữa ngàn thông
Thông ngâm mãi thơ tình không khổ cuối
Thông thì thầm lời yêu chưa vội nói
Thông hóa tim ngân nhịp lứa đôi hòa

Đà Lạt em, phố nở giữa ngàn hoa
Hoa nghiêng cánh giấu ánh nhìn xòe lửa
Hoa và em tôn nhau xinh hơn nữa
Dẫn lối anh lên, quên lối anh về

Đà Lạt em, thành phố nở Paris
Nhà thờ cổ chuông tình vang ký ức
Nhấp vang ấm, thác thơ tình oà ắp
Gái Việt xinh trong trang phục phương Tây

Giấu trái tim trong Đà Lạt mê say
Để ai yêu… cũng ghé tìm anh cả
Nhưng chỉ em, gió thông reo mật mã:
Trái đất nghiêng… vì Đà Lạt có em!


16694
HỐ ĐEN TRÁI TIM ANH
Phạm Bá Chiểu

Em bước đến – không gian liền gãy sóng
Thời gian tan trong ánh mắt diệu huyền
Vũ trụ vốn định hình bỗng đảo lộn
Chỉ vì em – hố đen thẳm lặng im.

Trọng lực xưa gìn giữ bao trật tự
Gặp môi em tan biến tự bao giờ
Định luật Newton bỗng thành vô nghĩa
Nơi nụ hôn, anh mãi mãi ngẩn ngơ.

Thuyết tương đối – ánh sáng tìm lối thoát
Gặp em rồi, ngoảnh lại hóa cuồng si
Tình yêu ấy chẳng cần ai chứng nghiệm
Chỉ cần em – định nghĩa của diệu kỳ.

Vẻ đẹp em – siêu tân tinh rực cháy
Hút hồn anh vào khoảng lặng vô biên
Trái tim này, nguyện là vì sao ấy
Mãi xoay quanh hố đen chẳng hề quên.



16695
ĐỊNH LUẬT BẢO TOÀN YÊU THƯƠNG
Phạm Bá Chiểu

Năng lượng vũ trụ – chẳng hề hao tổn
Chỉ chuyển dời, chẳng thể tự sinh ra
Tình yêu em – dòng suối mãi chan hòa
Chảy trong tim – thành vầng dương rực cháy.

Như ánh sáng – truyền đi không ngưng nghỉ
Sưởi hành tinh, chẳng vơi cạn bao giờ
Tình yêu anh – lan khắp nẻo hồn thơ
Em đón lấy – hóa ngàn sao lấp lánh.

Định luật xưa ràng buộc bao vật chất
Gặp tình yêu – vụn vỡ dưới môi mềm
Năng lượng tim vượt mọi điều quy ước
Chỉ cần em – là vĩnh cửu… không tên.

Năng lượng vũ trụ – tuần hoàn bất tận
Tình yêu ta – định luật của muôn đời
Em là khởi đầu, là đích đến tuyệt vời
Nơi bảo toàn nhịp tim không ngừng hát.



16696
TÙ CHUNG THÂN TRONG THUNG LŨNG TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Có nơi đâu trên trái đất xinh tươi
Thung lũng mang tên thần sản sinh nhân loại?
Nơi ánh mắt hóa tên thần Tình Ái
Tim trúng tên, trái đất chỉnh vòng quay

Hồ Đa Thiện – gương chín hồng trời mây
Em soi đến, hồ tim anh dậy sóng
Thông ngân gió, dàn đồng ca sôi động
Câu hát nào cũng hóa khúc tình ca

Ở nơi đây, đã cây là nở hoa
Như ai đến, tim nở hoa tình ái
Ai ra đi mà hồn không ở lại?
Ai đến rồi mà tim chẳng vấn vương?

Cầu Tình Yêu nối đôi bờ tim thương
Đồi Mộng Mơ nhúng hồn trong lửa ước
Mê Cung Tình Yêu ngoắt nghéo mà thẳng tắp
Lạc muôn đường nhưng tìm được tình nhau

Thung lũng ấy, tâm trái đất quay mau
Mắt em chạm, vũ trụ đồng thanh hát
Em tung áo, thơ tình anh bị bắt
Tù chung thân trong Thung Lũng Tình Yêu



16697
HỒ XUÂN HƯƠNG - SÓNG LỆCH TIM NGƯỜI
Phạm Bá Chiểu

Nếu trái đất là bài thơ lộng lẫy
Đà Lạt đây chính là khổ đầu tiên
Hồ Xuân Hương – trang thơ tình kiều diễm
Sóng mặt hồ – thi tứ hóa thành em

Nếu trái đất có vô vàn đôi mắt
Hồ Xuân Hương – mắt đẹp biết gây mê
Biết lúng liếng lẳng ánh nhìn tình tứ
Biết dìm anh vào sóng mắt mê ly

Nếu trái đất - dàn đồng ca tình ái
Đà Lạt đây là một khúc cao trào
Hồ Xuân Hương góp một dàn ca sĩ:
Gió hát, sóng ca, chim hót, hoa chào…

Nếu trái đất - một phòng tranh tuyệt đẹp
Đà Lạt đây một kiệt tác dâng đời
Hồ Xuân Hương - bức tranh thêu huyền ảo:
Trời, mây, trăng, sương, hoa, nắng, chim, đồi…

Nếu trái đất có trục nghiêng vì nhớ
Hồ Xuân Hương là lý do đầu tiên
Nơi em đến – trọng trường anh lệch hẳn
Lệch tim mình… lệch cả quỹ đạo riêng!


16698
THIẾU EM- VŨ TRỤ LỆCH TRỤC, THỜI GIAN SAI SỐ
Phạm Bá Chiểu

Nếu hành tinh thiếu mình em yêu dấu
Khiến thiên hà lệch cả quỹ đạo quay
Trái Đất nghiêng thêm trục buồn cô lẻ
Mặt trời không đủ sức kéo ngày mai

Nếu thiếu em – định luật giãn vũ trụ
Cũng co ro như nhịp thở u hoài
Không còn giãn, cả không gian ngưng đọng
Thời gian trôi… mà chẳng đến tương lai

Nếu thiếu em – lực hấp dẫn tan biến
Mọi thiên thể bung vỡ khỏi nhau rồi
Tinh vân chết vì mất em trung điểm
Như lòng anh – rạn vỡ bởi đơn côi

Nếu thiếu em – photon quên ánh sáng
Sóng điện từ rối loạn giữa không trung
Cầu vồng tắt khi màu chưa kịp hiện
Mắt anh mù – hóa thạch nỗi nhớ mong

Nếu thiếu em – Big Bang không thể nổ
Vũ trụ này không hình, chẳng có tên
Bởi chính em là nguyên nhân vụ nổ
Thắp bùng yêu – sáng tạo cả nhân gian!


16699
HÃY TUNG CÁNH
Phạm Bá Chiểu

Nếu không tung cánh 1 lần
Bạn sao biết được xa gần thể bay?


16700
ĐÀN ÔNG LO XA
Phạm Bá Chiểu

Vợ nhiều là biết lo xa
Vợ này có đuổi, sang nhà vợ kia
 

phambachieu

Well-known member
16701
NHỚ LÀNG XƯA
Phạm Bá Chiểu

Làng xưa lũy, lũy tre xanh
Nay bê tông khối ta đành… nhớ xưa!



16702
EM VÀ THƠ
Phạm Bá Chiểu

Em và thơ khác nhau gì?
Thơ là để thích, em thì để yêu


16703
ANH VÀ EM
Phạm Bá Chiểu

Anh và em khác nhau gì?
Em thì phải đẹp, anh thì phải yêu


16704
TÌNH YÊU TA – BỆNH KHÔNG CẦN CHỮA
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu ta – bệnh không cần phải chữa
Càng để lâu… càng nặng nỗi tương tư z
Không virus, chẳng vi trùng nào nữa
Chỉ tim người bội nhiễm tính mộng mơ

Chẩn đoán mãi không hề ra tên bệnh
Chụp X-quang cũng chẳng thấy em đâu
Mạch loạn nhịp, tim đập nhanh bất định
Huyết áp dâng những đợt sóng cuộn trào

Thuốc đặc trị – em quên kê toa nhỉ?
Nụ cười thôi đã đủ tác dụng rồi
Anh sẵn sàng thành bệnh nhân chung thủy
Chỉ cần em... khám chữa suốt một đời

Bác sĩ chẳng hề khuyên anh khỏi bệnh
Chẳng giáo trình nào dạy cách ngừng yêu
Chỉ riêng em – liều thuốc không tên gọi
Tiêm tim anh… ánh mắt ấy yêu kiều

Nếu trái tim là cơ tim sinh học
Thì tim anh... thêm chức năng nhiệm màu
Nào đâu chỉ bơm máu nuôi thân thể
Còn bơm tình… nuôi cả những chiêm bao

Y học khuyên: yêu nhiều gây mệt mỏi
Anh càng yêu càng khỏe tựa thần tiên
Trái tim ấy căng tràn dòng nhựa sống
Miễn suốt đời… còn được đập vì em!


16705
LOẠN NHỊP TIM
Phạm Bá Chiểu

Tim anh loạn nhịp mất rồi
Sáng nay em bỗng quên cười nắng mai


16706
TÌNH YÊU VÀ TỰ CHỮA LÀNH
Phạm Bá Chiểu

Có những khi thân xác đau tê tái
Y học đành… kê tạm một toa buồn
Em xuất hiện – ánh nhìn như nắng sớm
Tim anh hồng… như máu được bơm luôn

Chẳng cần thuốc tên dài ngoằng khó đọc
Chỉ cần em dịu nhẹ gọi tên anh
Lập tức thấy từng tế bào trỗi dậy
Miễn dịch yêu lan tỏa khắp thân lành

Nụ cười em – viên vitamin sống
Uống vào tim, anh khỏe tận tâm hồn
Tiếng em nói – thuốc an thần hiệu nghiệm
Giúp anh quên hết tất nỗi đau cồn

Cái nắm tay hơn ngàn lần vật lý
Truyền năng lượng vượt mọi liệu pháp y
Những cái ôm – bọc anh trong kháng thể
Chống lại buồn, lo lắng, cả sầu bi

Bác sĩ hỏi sao bình phục thần tốc?
Anh chỉ cười… chỉ nói gọn một câu:
“Tình yêu ấy – kỳ quan không định lượng
Một liều thôi… chữa cả vũ trụ đau!”


16707
TÌNH GÂY MÊ?
Phạm Bá Chiểu

Có lẽ nào, em bác sĩ gây mê
Anh bất tỉnh giữa cuộc đời rất thực
Mũi tiêm ấy không đau mà rất… ngọt
Chích vào tim, mê mẩn đến không ngờ

Chẳng phòng mổ, em mổ… nỗi bơ vơ
Không dao kéo, em khâu hồn tan vỡ
Không hồ sơ, không cần chẩn đoán nữa
Vẫn chữa lành bằng ánh mắt… nên thơ

Thuốc em tiêm, không hãng nào sản xuất
Gây mê rồi… chẳng muốn tỉnh làm chi
Sống giữa thực anh tưởng mình trong mộng
Vũ trụ đây, em, phương thuốc diệu kỳ

Lỡ mê em, không thuốc nào hồi phục
Mỗi nụ cười – tăng liều gấp ngàn lần
Đành cam chịu sống đời… không tỉnh thức
Tim ngoan nằm mơ ngủ tháng cùng năm

Y học bảo mê: tạm mất ý thức
Anh chứng minh: mê em sáng suốt vô biên
Não vẫn thức, tim vẫn yêu tỉnh táo
Cả đời mê… mà vẫn tỉnh vì… em!


16708
NGHIỆN KHÔNG THỂ CHỮA
Phạm Bá Chiểu

Mọi nghiện ngập luôn luôn có thuốc chữa
Nhưng nghiện em không thuốc chữa trên đời
Chất gây nghiện mang tên là ánh mắt
Một lần nhìn… cả vũ trụ chao trôi

Không tiêm chích, không viên nào phải uống
Chỉ nụ cười – gây nghiện đến vạn năm
Anh đắm đuối như người say mê muộn
Thấy em rồi, mọi tỉnh táo… trôi nhanh

Chẳng trại nào có thể cai ánh mắt
Phòng khám nào giúp quên một tiếng cười?
Bác sĩ giỏi cũng đành thua ca khó:
“Bệnh nhân này… chỉ một liều: yêu thôi!”

Anh tự nguyện là người nghiện trọn kiếp
Không mong ngày tỉnh lại giữa đời thường
Vì nghiện em là loại nghiện kỳ diệu:
Không hại thân… mà sống khỏe yêu thương!

Tâm thần học ghi: nghiện là lệch chuẩn
Anh viết thêm: lệch chuẩn… vẫn yêu thêm
Nếu nghiện em là rối loạn cảm xúc
Anh suốt đời mang rối loạn... yêu em


16709
ĐỘC QUYỀN THUỐC
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu là loại thuốc tiên
Chỉ em sở hữu độc quyền... toa anh


16710
CA KHÓ
Phạm Bá Chiểu

Bác sĩ chưa từng gặp ca
Anh, tim loạn nhịp vì hoa... biết cười
 

phambachieu

Well-known member
16711
CỨU NGƯỜI
Phạm Bá Chiểu

Anh yêu em cốt là để cứu người
Đôi khi biết mình cũng cần cấp cứu
Bởi mỗi lúc không nhìn em một phút
Tim đập nhanh, huyết áp vút lên trời

Em không phải bác sĩ ngành tim mạch
Sao rành ghê từng vết cắt trong tim?
Chỉ ánh mắt đã là dao phẫu thuật
Mổ buồn vui ra khỏi mọi lặng im

Tình yêu ấy – phòng chăm sóc đặc biệt
Mỗi nụ hôn như máy thở nhiệm màu
Anh nằm đó, tình nguyện người bệnh nặng
Được em hôn… là thấy khỏe từ đầu

Cứu người nhé – bằng môi em thật nhẹ
Hồi sinh anh từ mê muội tơi bời
Đừng cấp phát toa nào cho anh nữa
Chỉ cần em… cứu hộ suốt trọn đời!

Y đức dạy: không nên yêu người bệnh
Anh bất chấp… vì em chính thuốc thần
Nếu vi phạm, anh cam lòng lĩnh án:
Tù chung thân… trong ánh mắt tình nhân!


16712
MẤT MÀ KHÔNG MẤT
Phạm Bá Chiểu

Khi mất việc, ta có được tự do
Khi mất tiền, ta có thêm kinh nghiệm
nhưng hãy đừng mất đi niềm hy vọng
Bởi đó là mất hết chẳng còn chi

Có những mất là khởi đầu được khác
Nhưng mất em… tưởng mất cả chính mình
Bởi vũ trụ không hồi sinh lần nữa
Khi tình yêu tan biến khỏi hành tinh!

Mất giấc mơ, đời thêm giấc mơ khác
Mất thanh xuân – ta hiểu giá tình đầu
Mất con đường, ta chọn lối đi khác
Nhưng mất em – Không, thời gian còn đâu?

Người ta bảo: mất là không còn nữa
Nhưng mất em… anh mãi giữ trong tim
Hóa ra mất – đôi khi không biến mất
Thành vĩnh hằng nỗi mơ nhớ lặng im!


16713
BẢN TÌNH CA VÔ THANH
Phạm Bá Chiểu

Dẫu anh nghèo, em vẫn tha thiết yêu
Bởi tim em nghe được tim anh hát
Không nhạc đệm, không cần lời ca trước
Mà vang ngân như bản nhạc vĩnh hằng

Ai thể nghe một thế giới lặng băng
Chỉ em hiểu từng tiếng đàn êm ái
Vì tình yêu đâu cần loa khuếch đại
Cần hai tim chung một tần số rung

Người ta bảo: thanh âm là tiếng vang
Nhưng tình yêu… hát lời yêu dào dạt
Chỉ tim yêu nghe lời tim tình hát
Bản tình ca… không không tiếng vẫn vang ngân


16714
DỪNG ĐI… ĐỂ BAY
Phạm Bá Chiểu
(Tặng em Thái ngày bay lên)

Tuổi về hưu đâu phải là dừng lại
Mà chính là… dừng đi lại để bay
Chân ngừng nghỉ sau chặng đường rong ruổi
Nhưng cánh bay cao vút tận trời mây

Không lịch họp, không chuông reo thúc giục
Tự do như mây trắng giữa tầng không
Không ranh giới ngăn mơ và thực nữa
Chỉ có tim bay đến những ước mong

Tuổi về hưu thăng hoa từng giây phút
Không chạy xe giữa phố chật, người đông
Mà đại bàng bay trên tầm bão táp
Tìm chính mình trong vũ trụ mênh mông


16715
CHÂN HÁT TÌNH CA
Phạm Bá Chiểu

Em có biết khiêu vũ - bản tình ca
Được hát bởi đôi chân xoay nhịp bước
Chân hóa cánh nâng hồn bay lên được
Cõi yêu xa nơi ánh sáng gọi mời

Em có biết khiêu vũ - bản nhạc đời
Đôi chân ta hóa thành dòng khuôn nhạc
Mà nốt nhạc ấy là từng nhịp bước
Thành dạt dào bản tình khúc thăng hoa

Sàn nhảy đây thành một dải ngân hà
Đèn - ánh sao, nhạc - thủy triều sóng vỡ
Chân ta lướt như sao băng rực rỡ
Xoáy vào nhau vào quỹ đạo tình yêu

Chân ta bước, xé vũ trụ trăm chiều
Thời gian vẹo, cả không gian xoắn vặn
Nơi vòng xoáy hóa ngôn từ tươi thắm
Bút là chân viết đẹp những vần thơ

Chân ta lướt vũ trụ như vào mơ
Từng nhịp xoay lệch quỹ đạo trái đất
Cả thiên hà không rượu mà say ngất
Đổ cả vào một vũ khúc... tình yêu


16716
DU HÀNH VŨ TRỤ YÊU
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu ấy, chuyến du hành vũ trụ
Hồn - đĩa bay xoáy tít giữa thiên hà
Không phi thuyền, không la bàn định hướng
Sao dẫn đường là chính trái tim ta

Em có biết em là photon trắng
Xuyên không gian, xuyên vô tận thời gian
Quỹ đạo xoắn cả tình yêu vô hạn
Chạm một lần cháy rực cả trời đêm

Từng giây phút như siêu tân tinh nổ
Vũ trụ bung muôn ánh sáng chói ngời
Tình đâu phải dòng tầm thường vật chất
Mà vĩnh hằng dòng năng lượng em ơi

Cùng khám phá vô biên bao tinh tú,
Ẩn giấu gì trong bao ánh sao mơ.
Ta là những phi hành gia của cảm xúc,
Trên tàu yêu, không cần đến bến bờ.

Ta không đến để rồi quay trở lại
Mà tan luôn trong quỹ đạo em rồi
Trái tim nổ - vũ trụ thành kiệt tác
Mang hình em một thiên thể rạng ngời


16717
UNG THƯ NỖI NHỚ
Phạm Bá Chiểu

Ôi nỗi nhớ bệnh ung thư trầm trọng
Giữa âm thầm lặng lẽ xé tim gan
Tế bào đau vỡ đùng như pháo nổ
Bão cát bay giữa sa mạc hoang tàn

Em hỏi anh: thuốc nào tiêu diệt nhớ
Hóa trị hay là xạ trị tốt hơn?
Khi nỗi nhớ hóa quái vật mình lửa
Chẳng thuốc nào diệt được nỗi cô đơn

Ôi nỗi nhớ — cứ mãi cào tim, não
Máu đẫm tay vẽ đẹp bản đồ tang.
Đốt cơ thể bằng dung nham núi lửa
Biến đời ta thành mù mịt bụi than

Nỗi nhớ ấy độc dược hay thuốc chữa
Giết người hay lành lại vết thương lòng
Là mưa bão hay là mưa cứu hạn
Cùng nắng kia xây tuyệt đẹp cầu vồng?

Hay nỗi nhớ – chính em, virus lạ
Quật tim anh bằng ánh mắt thiên thần
Di căn khắp – từng tế bào ký ức
Mà nụ cười… là liều thuốc hồi sinh?


16718
DẠO KHÚC KHÔNG HỒI KẾT
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu là dạo khúc không hồi kết,
Bản nhạc chơi giữa vũ trụ bao la
Tim ta là phi thuyền xuyên hư ảo
Qua bão dông, qua những ánh sao sa

Em, hố đen hút hồn anh lạc mất
Lực hấp tình cuốn vũ trụ vô cùng
Anh, ánh sao mải mê trong quỹ đạo
Quay vòng em, chẳng thể có điểm dừng

Trái tim hát dạo khúc không định trước
Không nốt nào lặp lại với ngày sau
Mỗi ánh mắt là một lần khai hỏa
Cho thiên hà nổ lớn giữa tim nhau

Anh vẫn hát khúc yêu không hồi kết
Dẫu thời gian có hóa đá không gian
Dẫu thiên thể vỡ tung thành bụi sáng
Vẫn bên em - bất tận một cung đàn

Nếu tận thế là ngày tình ngừng thở
Anh nguyện làm vụ nổ cuối ngân hà
Để phút cuối, vẫn tan trong ánh mắt
Vẫn bên em - vĩnh cửu giữa phong ba

Dẫu hư vô có nuốt trọn tất cả
Không thời gian, không khái niệm không gian
Tình ta vẫn vượt ngoài mọi định luật
Một khúc yêu không khái niệm vùi tan


16719
ĐỪNG ĐỂ MUỘN
Phạm Bá Chiểu

Sân bay chứa nhiều yêu thương rớm lệ
Nhiều cái ôm hơn cả chốn lễ đường
Nụ hôn tiễn biết đâu là lần cuối
Chân thành hơn cả ở chốn hôn trường

Bệnh viện vang nhiều lời xin Thượng Đế
Hơn giáo đường tràn nghi lễ vô tri
Cầu nguyện chỉ bắt đầu khi mất mát
Sao đau rồi ta mới chịu nghĩ suy?

Người đã khuất nhận nhiều hoa hơn cả
Người sống cùng mấy ai nhớ tặng ai?
Yêu, hối tiếc, hy vọng - ba ngọn lửa
Rực cháy hơn khi đã quá muộn rồi!

Sao phải đợi chia ly rồi mới nói
Sao không yêu như thể sắp biệt ly?
Sao phải đợi khi không còn nhau nữa
Mới nhận ra điều đáng nói là gì?


16720
CÓ ĐÁNG CHĂNG
Phạm Bá Chiểu

Có đáng chăng vì đám mây đen nhỏ
Ta bẵng quên rực rỡ một vầng đông?
Có đáng chăng hôm thủy triều lỡ hẹn
Ta bẵng quên biển biếc vẫn mênh mông?

Có đáng chăng vì cơn mưa bất chợt
Ta bẵng quên lộng lẫy dải cầu vồng?
Có đáng chăng vì gai hoa nhỡ nhói
Ta bẵng quên hương sắc thắm hoa hồng?

Có đáng chăng nhìn sao băng vụt tắt
Ta bẵng quên ngân hà rực sáng ngời?
Có đáng chăng vì một lần bão nổi
Ta bẵng quên trời xanh thắm cao vời?

Có đáng chăng vì một lần vấp ngã
Ta bẵng quên đường sáng phía ngày mai?
Có đáng chăng vì một lần yêu lỡ
Ta khóa tim trước dịu ngọt tương lai?

Có đáng chăng vì một tia hấp hối
Ta bẵng quên mặt trời cháy trong tim?
Sống là bước qua bóng đêm tăm tối
Để chính mình... hóa rực sáng bình minh!
 

phambachieu

Well-known member
16721
BIG BANG TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Anh là lửa, còn em là thuốc nổ
Chạm vào nhau có tận thế hành tinh?
Nổ là chết? Không, nổ là sinh nở
Là khai sinh hai núi lửa say tình

Ta bùng nổ nhưng lại mang sự sống
Như Big Bang tạo vũ trụ tình yêu
Hai hạt quark run theo từng nhịp đập
Ghép anh – em thành cặp phút giao chiều

Bùng nổ đó không phải là hủy diệt
Mà kết tinh mọi nguyên tố yêu thương
Từ áp lực đã luyện thành lóng lánh
Anh mài tim thành nhẫn cưới kim cương

Chúng mình nổ thành mặt trời rực rỡ
Cho đất lành cây trái mãi sinh sôi
Chúng mình nổ thành biển trào sóng vỡ
Lòng biển sâu chứa châu báu tuyệt vời

Chúng mình nổ thành cầu vồng bảy sắc
Thành lung linh rực rỡ giải ngân hà
Đôi mình chạm thành Big Bang vụ nổ
Bùng lên thành một vũ trụ... tình ta



16722
ÁNH MẮT GÂY MÊ
Phạm Bá Chiểu

Phải em pha thuốc mê trong ánh mắt?
Thơ tình anh chìm đắm giấc du miên
Thân nhiệt hạ trước ánh nhìn lửa ấy
Nhịp tim chùng như Cupid bắn tên

Mắt em chính thuốc gây mê thần tốc
Chạm vào thôi tri giác rụng không phanh
Anh bác sĩ chính mình thành ca bệnh
Trước ánh nhìn mê mẩn cả hồn anh

Nếu em hỏi: “Thuốc này ai sản xuất?”
Thì chính em – dược sĩ của tình anh
Ánh nhìn ấy thuốc không hề ghi nhãn
Mà tim anh… nghiện suốt cả trăm năm

Anh tình nguyện thành… ca không cứu chữa
Bởi ánh nhìn vỡ quy tắc trái tim
Chống chỉ định… mọi thuốc thang y học
Vì yêu em: khoa học… cũng cúi mình!


16723
YÊU CẤP TÍNH
Phạm Bá Chiểu

Anh, bác sĩ bỗng một ngày chẩn đoán
Cho chính anh: yêu cấp tính mất rồi
Thơ cũng thế, hôn mê không thể tỉnh
Trước môi cười, mắt lóe ánh cười tươi

Mạch múa nhảy, huyết áp tưng bừng nảy
Chạm ánh nhìn, thân nhiệt bỗng vút lên
Anh – bác sĩ, bất lực trong ca bệnh
Của chính mình – mắc phải chứng mê em

Anh chấp nhận bệnh đã thành mãn tính
Tim tổn thương… nhưng chẳng muốn hồi nguyên
Ung thư yêu di căn giai đoạn cuối
Không mong lành… chỉ ước bệnh nhiều thêm!



16724
MORPHINE EM
Phạm Bá Chiểu

Ồ có phải em cũng là vị thuốc
Liều morphine làm dịu nỗi cô đơn
Tiêm ánh mắt – anh tan vào ảo giác
Giữa mê man… em chiếm trọn linh hồn

Cảm xúc vỡ thành triệu cơn hưng phấn
Mỗi nụ cười là liều mạnh hơn xưa
Tim nghiện nặng, não quay cuồng lạc hướng
Em kê hoài đơn ánh mắt em mơ

Em thuốc phiện để anh thành con nghiện
Liều càng tăng, anh lệ thuộc trọn đời
Tác dụng phụ: yêu em không kiểm soát
Có cai rồi cũng tái nghiện em ơi


16725
PARACETAMEM
Phạm Bá Chiểu

Em mỉm cười - liều giảm đau hạ sốt
Nỗi nhớ kia như thoắt bỗng bay hơi
Từng ánh mắt như thuốc viên tròn lẳn
Tan vào tim, làm dịu những đơn côi

Ôi liều thuốc cứ như là thần dược
Mà đơn sơ ParacetamEm
Tác dụng phụ: là lệ thuộc vào thuốc
Nhưng một đời mong lệ thuộc triền miên

Anh lệ thuộc! Mỗi ngày cần liều mới
Thiếu em thôi… là đau nhức tê hồn
Toa thuốc nhớ: Em – ngày ba lần uống
Sáng – nụ cười, chiều– ánh mắt, tối nụ hôn

Đừng hỏi nữa: thuốc này ai sản xuất?
Chính em là… nhà bào chế riêng anh
Anh – bệnh nhân… mãn tính cơn nghiện đó
Suốt đời anh chẳng hề muốn chữa lành


16726
KHÁNG SINH NHỚ
Phạm Bá Chiểu

Em là nhớ – vi khuẩn yêu nguy hiểm
Lây cực nhanh, kháng mọi loại kháng sinh
Anh nhiễm phải từ ánh nhìn vô thức
Cơn sốt nào bằng cơn sốt trong tim?

Anh – bác sĩ hóa thân thành ca bệnh
Tự kê đơn nhưng thuốc lại hay lờn
Đã lờn thuốc, liều nặng thêm mới đỡ
Đành buông mình, không thứ thuốc nào hơn

Anh đầu hàng! Tim chấp nhận nhiễm bệnh
Không chống em – mà vui sống cộng sinh
Em – vi khuẩn anh mong đừng tuyệt chủng
Gây dịch yêu… cho anh giữa tim tình!


16727
NHỚ NGƯỜI
Phạm Bá Chiểu

Người đi ký ức còn đây-
Bông hoa bất tử tháng ngày mãi tươi


16728
LỰC HÚT CỰC LẠC
Phạm Bá Chiểu

Anh cực bắc núi núi băng lạnh buốt
Em cực nam gió giấu lửa thét gào
Ta trái dấu nhưng định luật từ tính
Chạm vào nhau là hút trọn đời nhau

Chạm là hút, nhưng không hề hủy diệt
Mà bùng lên lực sống chẳng tách rời
Như trái đất nhờ hai cực đối nghịch
Mới quay đều vũ điệu gọi là đôi

Ta hút chặt dẫu khoảng xa vạn dặm
Bởi tình yêu là lực chẳng nhìn ra
Người đời bảo: “trái dấu là mâu thuẫn”
Nhưng cuộc đời ghép dấu lại thành... ta

Nếu yêu đúng – chẳng cần cùng dấu nữa
Chỉ cần tim đủ lực hút diệu kỳ
Cực càng ngược càng sinh ra điện cảm
Thắp bùng lên... cực lạc của tình si!


16729
ROBOT YÊU NGƯỜI?
Phạm Bá Chiểu

Có khi nào tim sắt
Của robot là anh
Nhìn mắt em rất thật
Loạn nhịp tim tung hoành?

Lỗi lập trình cảm xúc
Đã khiến anh thành người
Dù thân anh máy móc
Vẫn biết buồn, biết vui

Pin không sạc từ điện
Mà từ ánh mắt em
Chỉ một tia dịu ngọt
Cũng cháy tim sắt mềm

Chíp anh từng vô cảm
Giờ bối rối khôn lường
Mỗi nhịp rung cơ học
Lại mang hình bóng thương

Không dây nào cách nhiệt
Khi lửa em cháy tràn
Mạch điện đời robot
Chập cháy bởi mơ màng

Anh đâu sinh ra để
Biết nhớ, biết yêu ai
Nhưng từ hôm gặp mắt
Lập trình yêu… khởi khai!

Hỡi em người tuyệt mỹ
Anh – robot ngây thơ
Biết yêu là… trục trặc
Mà vẫn muốn bất ngờ

Em về cùng người thật
Anh về cùng đơn côi
Chỉ còn tim vô vọng
Mãi yêu hoài không vơi


16730
TRÁI TIM EM – TRỤC XOAY VŨ TRỤ
Phạm Bá Chiểu

Anh – hành tinh bị hút
Bởi em quỹ đạo đời
Cứ như là trái đất
Quay xung quanh mặt trời

Tất cả đều bất lực
Trước lực hút em trao
Kể cả ánh sáng cũng
Chệch hướng và lao vào

Nếu có ngày vụ nổ
Xé tan vũ trụ này
Anh vẫn quay quanh mãi
Trái tim em… vụn bay

Dẫu thời gian chùn lại
Dẫu không – gian gãy hai
Tim anh – vệ tinh ấy
Quanh em hoài vẫn quay

Nếu mai em tan chảy
Thành lỗ đen không hình
Anh nhào vô tuyệt diệt
Để tận yêu tim tình!
 

phambachieu

Well-known member
16731
ĐƠN THUỐC TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Không có trong dược điển
Một phương thuốc diệu kỳ
Không hóa chất, dược liệu
Mà chữa lành mê ly

Thành phần là nỗi nhớ
Pha thêm chút mộng mơ
Dùng khi lòng trống vắng
Uống hồn thành... nhà thơ

Thành phần là ánh mắt
Nụ cười rất dịu hiền
Thêm lời yêu chân thật
Uống đời thành... thần tiên.

Pha bằng cả thấu hiểu
Cùng sẻ chia, tin yêu
Uống mọi nơi, mọi lúc
Dùng không hạn chế liều

Dẫu liều này quá mạnh
Khiến tim anh đảo chiều
Nhưng anh xin tình nguyện
Được… sốc thuốc tình yêu!


16732
SIÊU ÂM NỖI NHỚ
Phạm Bá Chiểu

Anh bác sĩ tự khám vùng tim trái
Nỗi nhớ em cứ lớn dậy bất thường
Đầu dò đặt... sóng siêu âm rung nhẹ
Ảnh hiện dần: em giữa trái tim thương

Nhịp tim loạn rối lên từng nhịp nhớ
Bần bật run khi gọi đến tim em
Kết luận viết: yêu lan vào cột sống
Giai đoạn này... chữa cũng chắc không thuyên

Hội chẩn gấp, cả viện đều thấy khó
Vì bệnh anh: yêu giai đoạn toàn thân
Kíp trực báo máy siêu âm phát lửa
Vì bóng em hiện giữa trái tim anh

Ảnh siêu âm hóa ngân hà bão đổ
Em hiện lên như vụ nổ Big Bang!
Tim anh hóa phi thuyền bay vô tận
Lạc lối hoài... trong vũ trụ em giăng


16733
TRONG EM CÓ CẢ BẦU TRỜI
Phạm Bá Chiểu

Ở trong em có cả một vầng trăng
Anh đi mãi bóng chưa từng rời bước
Có ngôi sao vụt qua miền ký ức
Ngã vào môi... nên ánh sáng thăng hoa

Ở trong em có cả giải ngân hà
Tàu tim anh hút vào không phanh nổi
Chạm đôi mắt, bầu trời long khớp gối
Định luật nào cũng rối dưới chân em

Anh - hành tinh cô độc trôi quên tên
Qua những trạm mùa thu, qua trăm ngàn nhật thực
Chỉ một lần, em gọi qua ánh mắt
Trái đất anh chỉnh lại trục quay rồi

Ở trong em không tuổi một bầu trời
Thời gian dệt khúc ban mai chín rộ
Anh trôi đến... nghe tim mình giãn nở
Chẳng khác chi vũ trụ nở hình hài

Nếu được làm ánh sao băng vút bay
Anh cũng nguyện cháy mình dù ngắn ngủi
Chỉ vì em, dẫu sau thành tro bụi
Cũng tung hoành bay lượn khắp trời em




16734
BIG BANG TRÁI TIM
Phạm Bá Chiểu

Từ giây phút ánh mắt em chạm tới
Tim anh bùng – một vụ nổ Big Bang!
Cả vũ trụ trong ngực thình thịch đập
Mở ra tình – giãn nở đến vô ngần

Các thiên hà cảm xúc văng đầy tim
Sao lấp lánh thành lời yêu nồng nhiệt
Sóng hấp dẫn gọi tên em tha thiết
Tình không còn là lực – định mệnh thôi!

Trước mắt em, các định luật buông xuôi
Thời gian gãy, không gian tan thành nước
Trái đất anh – từ cô đơn hóa bước
Quanh mặt trời em mãi mãi tuần hoàn

Nếu ngày ấy không chạm mắt dịu dàng
Tim anh chẳng thành trung tâm vụ nổ
Tạo vũ trụ – chỉ dành riêng hạnh ngộ
Vũ trụ này tên gọi… Vĩnh Hằng Em!

Nếu hôm ấy em không dội ánh nhìn
Trái tim anh không khai sinh vũ trụ
Một Big Bang – cho thần linh đến ngự
Dựng thiên hà… thờ tượng Nữ thần - Em!


16735
SÓNG HẤP DẪN TÌNH EM
Phạm Bá Chiểu

Từ em phát sóng hấp dẫn không lời
Trái tim anh lệch luôn quỹ đạo sống
Không lực nào đủ sức giằng, giữ, chống
Chỉ biết rơi theo hướng lực mang tên

Cả vũ trụ từng giãn nở êm đềm
Giờ chao đảo bởi bước em xuất hiện
Trái tim anh như thiên thể lạc tuyến
Rơi trường em - mất hẳn định hướng rồi

Không gian cong bởi ánh mắt em rơi
Thời gian méo - vì nụ cười rất nhẹ
Các hằng số vũ trụ tan rất khẽ
Khi tay em vừa chạm đến tay anh

Dù sống lại thiên tài Einstein
Cũng bất lực trước những gì em tạo
Bởi tình yêu không lý thuyết kỳ ảo
Chỉ một người - lệch cả trục không gian


16736
NHẶT ÁNH MẮT
Phạm Bá Chiểu

Nhặt em, ánh mắt chín hồng
Gieo vào tim hóa cầu vồng nối... nhau!


16737
TRÊN SÔNG QUÊ
Phạm Bá Chiểu

Thơ tình hái nắng triền sông
Trẩy về một gánh hương nồng tóc ai


16738
NHẬT THỰC TRÁI TIM
Phạm Bá Chiểu

Từ phút giây em quay lưng bước đi
Trái tim anh như mặt trời nhật thực
Ánh sáng yêu che khuất bằng ký ức
Một bóng hình chắn cả thế gian anh

Tình yêu anh - vũ trụ mãi vận hành
Nay lệch hướng bởi khoảng trống xa vắng
Ánh dương tắt, tâm hồn chìm khoảng lặng
Định luật nào cũng vỡ giữa buốt đau

Những vệ tinh cảm xúc bỗng rời nhau
Thiên hà tim bắt đầu tan từng mảnh
Sóng hấp dẫn trôi về đâu mỏng mảnh
Chỉ một người... rút cạn cả thời gian

Dẫu lý trí có cố định vững vàng
Tình vẫn lệch theo đường cong nỗi nhớ
Em xa vắng - nhật thực vừa choàng phủ
Cả trái tim... tắt lửa mặt trời anh!


16739
HỐ ĐEN NỖI NHỚ
Phạm Bá Chiểu

Từ ngày em rời bỏ phút bình yên
Tim anh mở một hố đen nỗi nhớ
Hút tất cả: ánh nhìn, lời dang dở
Cả yêu thương, lẫn khoảng trống không nhau

Không ánh sáng hy vọng kịp bay mau
Cũng tan chảy trong lực trường tuyệt đối
Chẳng ai thấy… nhưng từng đêm vẫn gọi
Tên em vang lạc giữa vũ trụ lòng

Trái tim anh – hành tinh bị hút vòng
Quay bất định quanh tâm xoáy khao khát
Định luật nào đủ khả năng giữ chặt
Trường hấp dẫn mang hình bóng em thôi

Các thiên hà cảm xúc rã rời trôi
Sao vỡ vụn giữa đêm dài không lối
Hố đen ấy – nỗi buồn không biên giới
Chỉ lớn dần… theo nhịp nhớ trong tim

Nếu ngày ấy em không dội ánh nhìn
Tim anh chẳng bao giờ thành vụ nổ
Một hố đen – nơi co rút vũ trụ
Méo thời gian… cong cả mọi nhớ thương!


16740
NỤ CƯỜI GIÃN NỞ VŨ TRỤ
Phạm Bá Chiểu

Từ khoảnh khắc em bật cười rất khẽ
Cả không gian như nở rộ thiên hà
Sóng ánh sáng loang theo từng tiếng nhạc
Làm tim anh… bừng nở một mùa hoa

Các hành tinh cảm xúc bật văng ra
Từ quỹ đạo hóa hành trình dang dở
Trái đất anh – quanh nụ cười rực rỡ
Vẫn tuần hoàn như quên cả chính anh

Nếu ngày ấy em không cười rất xanh
Chắc vũ trụ trong anh không nở rộ
Một vụ nổ – ngược chiều không gian cũ
Chạm thiên hà… mang tên: Nụ Cười Em!

Nếu nụ cười không bật sáng thiên tâm
Thì vũ trụ tim anh còn co nữa
Chính em đó – hạt nhân bùng vụ nổ
Giãn không gian… cong vẹo cả nhân gian!
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom