Bài thơ Bếp hồng của mẹ - Dinh Pham

Yêu Thơ

Administrator

BẾP HỒNG CỦA MẸ​


Con còn nhớ bếp lửa hồng của mẹ,
Mái tranh nghèo mẹ lặng lẽ nấu cơm..
Bữa cơm chiều thơm hương lúa hương rơm,
Đơn giản chỉ với nồi canh chua khế!

Bếp lửa bập bùng chuyện đời xưa mẹ kể,
Phạm Công Cúc Hoa dâu bể muôn trùng...
Ánh lửa hồng soi mắt mẹ rưng rưng,
Giọt lệ nhỏ ngập ngừng rơi im lặng...

Bếp lửa mùa đông mẹ ngồi nhìn xa vắng ,
Dưới hiên nhà hương cau trắng thoảng bay...
Vì con thơ mẹ lam lũ suốt ngày,
Con khôn lớn hôm nay nhờ ơn mẹ...!

Mẹ dạy con giữ tâm lòng vui vẻ,
Mẹ hy sinh quên sức khỏe của mình...
Tóc bạc màu như sương sớm trắng tinh,
Ôi tình mẹ vô hình nhưng vĩ đại!

Bếp lửa hồng ấm đời con tuổi dại,
Có thể nào con giữ mãi mẹ ơi?
Vì mẹ không còn nữa trên đời,
Nên bếp lửa cũng xa vời kỷ niệm...

Nơi xứ người khi chiều loang nắng tím,
Con thẫn thờ tìm kiếm ánh lửa xa...
Cúi lom khom là hình ảnh mẹ già,
Xa xôi quá mà thiết tha nhiều quá!!!

Pda
1/2021
Tặng những người không còn mẹ trong đời!

bep hong cua me dinh pham.jpg
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom