Bài thơ Có một người - Phấn Nguyễn

xanhngoc

Well-known member

Bài thơ: Có một người​

Tác giả: Phấn Nguyễn

có một người 2.jpg


Có một người sao nhớ lâu đến thế?
Cả đời này cũng chẳng thể nào quên.
Có một người và có một cái tên.
Cứ hiện hữu triền miên trong kí ức.

Có một người trong mơ mà như thực.
Cứ ngọt ngào, cứ đằm thắm thiết tha.
Cứ đắm say, cứ da diết mặn mà.
Dẫu người ấy đang ở xa...xa lắm.

Có một người luôn khiến ta lo lắng.
Không biết rằng giờ cuộc sống ra sao?
Có bình yên, hạnh phúc có ngọt ngào?
Bôi cuộc sống biết bao điều khó tả!

Có một người sao chẳng chịu thoát ra?
Cứ đăng nhập vào tim ta...xong ở đấy.
Làm cho ta cứ luôn luôn cảm thấy.
Nhớ một người đến...run rẩy cuồng si.

Có một người bảo ta: hãy quên đi.
Bởi tất cả đã thuộc về quá khứ.
Người bảo quên, làm sao quên được chứ?
Khi bóng hình người đã ngự trị trái tim ta.

Cảm ơn người giờ ta đã ngộ ra.
Nhớ một người...
Nhớ...
Là như thế đó
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom