Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Khói Trăng
(Huỳnh Minh Nhật)Đêm nay trăng đâu mà không về với một đêm buồn bã như thế này, ta say với men cay, say với dư vị tình yêu bao mùa vẫn hoài ở đó. Khói thuốc lạnh lùng giăng mịt căn phòng vắng lặng, ngòi bút buông lên những áng thơ tình dấu ái ngày xưa ngày cũ, trong những tiếng lặng thinh, ta nhớ trăng đến lạ kỳ, ta chợt muốn gặp trăng để kể hết những tội tình thuở ấy…
Khói thuốc rơi sầu in bóng mây
Lạc lõng hồn yêu khóc trăng gầy
Phòng vắng ngậm ngùi ta vui gió
Chuốc những giọt buồn uống chén say
Khói thuốc lạnh lùng đợi hồn trăng
Bút thả, buồn rơi, khói sương giăng
Vần thơ dấu ái ngày xưa cũ
Còn mãi tên người biết hay chăng?
Đã mấy mùa trăng người nhớ người
Bao đợt thu rồi lá vàng hong
Ngày mai nắng đến là thu nữa
Mà cõi lòng hoài mong nhớ mong
Khuya rồi, trăng trốn ở nơi đâu?
Ta chờ ta đợi suốt canh thâu
Ta xé gió trời, mây nghiêng rẽ
Trăng tàn đẫm ướt một dòng châu
Trăng ơi nghe ta kể tội tình
Dẫu là gầy guộc, dẫu lặng thinh
Trăng hãy một lần nghe ta khóc
Rồi giết dư tình thuở bình minh…
Thơ tình về trăng: Khói trăng
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: