Bài thơ Hồn Biển - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình biển

Huỳnh Minh Nhật

Administrator
Biển nhẹ nhàng với những cơn sóng hiu ru êm đềm là thế, ai biết chăng hồn biển đang cô đơn òa vỡ với mớ cảm xúc tự thuở sơ đầu, lòng biển đớn đau tựa như bão gió, biển nhớ nhung, biển lạc loài, biển ru hồn ta theo niềm lạc lõng không hề cưỡng lại. Đó là một đêm nằm bên bờ biển vắng lặng với từng cơn gió nhẹ nhàng mang theo hơi muối, mình ta, hòa mình với biển, hòa mình với những áng thơ tình vướng nỗi yêu đương…

Thơ Tình: Hồn Biển​

(Huỳnh Minh Nhật)

Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động
Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu
Ta mơ màng sương mờ ảo mộng
Kiếm tìm gì một cánh hải âu?

Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt
Tắm lòng trăng mây gió phủ phê
Biển vỡ òa mối tình say khướt
Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê

Câu tạ từ hãy còn bối rối
Hà cớ gì gắng phải quên đi?
Biển bình yên lòng ôm bão nổi
Chút yêu đương đau đớn là gì?

Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ
Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô?
Chân ta bước dặm trường mỏi rũ
Đưa hồn vào một cõi hư vô!

tho-tinh-hon-bien (1).jpg

Thơ tình biển: Hồn biển

Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-hon-bien.html
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom