Bài thơ Đêm Trở Gió - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình về đêm

Huỳnh Minh Nhật

Administrator
Khúc giao mùa xuân hạ lặng lẽ rơi vào một đêm ta lang thang nơi con phố buồn xa lạ, thứ duy nhất ở bên cạnh mình là gió, mây và ánh trăng buồn gầy guộc. Chẳng biết làm gì, ta lại lang thang trên những con đường lạnh lẽo rồi vô tình lạc vào những lối ngày xưa, những lối đường đầy nhớ nhung và dư âm tình cũ, đầy những vần thơ tình dĩ vãng ngày xưa… Đêm vang vọng những giấc mơ xa xôi ngày nao trở lại! Cho tim gầy…

Thơ Tình: Đêm Trở Gió​

(Huỳnh Minh Nhật)

Đêm sầu lặng lẽ ngắm trăng thanh
Lanh quanh góc phố ngó mây đùa
Chiếc áo mong manh khơi lòng lạnh
Đêm nay gió trở, gió giao mùa

Chẳng biết người đâu, ta lang thang
Đi tìm nhung nhớ cuộc tình hoang
Hương đời tám nẻo người rẽ lối
Biết dạt về đâu mảnh trăng vàng

Về đâu ơi hỡi lạc về đâu
Mình ta lạc bước giữa đường câu
Tình nghĩa khi xưa nay gạn đục
Người chẳng tiếc chi buổi sơ đầu

Gió trở nguyệt gầy trôi lênh đênh
Sao trời rạng sáng nỗi buồn tênh
Mơ màng trời đất bình yên nhỉ
Ai biết lòng ta thấy chênh vênh

tho-tinh-dem-tro-gio.jpg

Thơ tình về đêm: Đêm trở gió

Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-dem-tro-gio.html
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom