Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Đó là một đêm cuối mùa xuân trong veo với tiết trời mát rượi, cái nóng như thiêu ban ngày làm tôi cảm thấy thoải mái thực sự với những cơn gió mát mẻ về khuya, những ánh sao, những tiếng lao xao của màn đêm tĩnh lặng quyến rũ đến khó ngờ, tôi yêu điều đó. Nhưng hẳn nhiên rồi, tôi không yêu những nhớ nhung ngày cũ, tôi không yêu tiếng nỉ non sâu trong lời của gió và tôi cũng chưa bao giờ yêu những áng thơ tình buồn bã trời đêm…
Đêm nghe u uẩn lời gió khóc
Trong veo như tiếng cuộc tình đầu
Khói thuốc giăng mờ khuya cô tịch
Mơ hồ chân bước chẳng về đâu
Em biết gì không người yêu dấu
Phố cũ giờ đây đã khác nhiều
Người đi bỏ lại khung trời chết
Phố cũ bây giờ mãi hoang liêu
Gió ru hoài niệm nhẹ miên man
Biết phải làm sao lúc nắng tàn
Hay đợi gió đêm mang hương tóc
Tự cõi thơ nào khuất quan san
Hỡi ơi gió hỡi tình chứa chan
Sao trả về đây tiếng thở than
Dẫu là nụ cười trong tiếng nấc
Xin chớ vỡ tan một cung đàn!
Thơ tình về gió – thơ tình về đêm: Gió đêm
Thơ Tình: Gió Đêm
(Huỳnh Minh Nhật)Đêm nghe u uẩn lời gió khóc
Trong veo như tiếng cuộc tình đầu
Khói thuốc giăng mờ khuya cô tịch
Mơ hồ chân bước chẳng về đâu
Em biết gì không người yêu dấu
Phố cũ giờ đây đã khác nhiều
Người đi bỏ lại khung trời chết
Phố cũ bây giờ mãi hoang liêu
Gió ru hoài niệm nhẹ miên man
Biết phải làm sao lúc nắng tàn
Hay đợi gió đêm mang hương tóc
Tự cõi thơ nào khuất quan san
Hỡi ơi gió hỡi tình chứa chan
Sao trả về đây tiếng thở than
Dẫu là nụ cười trong tiếng nấc
Xin chớ vỡ tan một cung đàn!
Thơ tình về gió – thơ tình về đêm: Gió đêm