ĐƠN PHƯƠNG HẠ CUỐI
Đôi má em ửng hồng phượng đỏ
Sân trường đầy lụa nắng lung linh
Ấy có biết ta buồn từ đó
Ngày chia xa mùa hạ nao tình
Bé cứ thế vô tư làn tóc
Gió thoảng bay đậu xuống bờ vai
Tiết học cuối lạy trời chậm lại
Em hồn nhiên lược giắt hoa cài
Chưa thể nói những điều muốn nói
Có chờ đâu trống dục sang mùa
Chày mỗi nhịp lòng ta đau nhói
Nét mực trang lưu bút nhạt nhòa
Mai vỗ cánh chim đàn xa tổ
Áo dài trắng còn đó nữa đâu
Kỹ niệm cứ nhung nhớ vơi đầy
Xa xa mãi, đời mà, phải thế!
Sửa lần cuối: