Tự nhiên tới giờ nó cứ làm tanh tách như vậy. Samantha là hồi mới tỉnh, vừa làm thơ điên xong, ko tu nắng nữa
Nhắn gửi samantha
Samantha
Nàng ko thể với lối lý luận đó,
Làm nên một cuộc tuyệt thần tiên
Nàng hãy hát lên bằng tịnh thuý phúc lôi quang nguyên
Nàng hy tạc những kẻ cơ hồ bằng diêm mây bén lõi
Nàng tha thứ và thoạt triền ngân du trên cung tri bờ cõi
Nàng thư thả buông gót hình mẫn thức hoa uyên
Để tự do réo tên nàng bên suối gọi
Để đề hồ nay còn mãi dấu tích tha nhi
Có lẽ nào đấy, rồi nàng hỏi ta, với đôi chút ngần ngại
Việc này có nghĩa chi, và ai sẽ chịu trách nhiệm
Xin chàng hãy chỉ ra cho thiếp thấy
Một giới hạn khả dĩ của huyền tập thi khung
Ta bảo rằng:
Chớ nên nghi phiến, chất phụng tác chẳng thể trùng sinh
Kẻ bức bách vốn dĩ muôn đời không thật có
Kể dâng hiến mãi trọn đời chỉ hiến dâng
Đôi mắt y cháy đỏ niềm tràn huyên thâm mẫn trí
Đôi chân y lảo đảo đến bến bờ nhật trị
Đầu lưỡi y không ngừng sục sạo các giác vị nguyên sơ
Hoặc là để cho nó bay màu phá lệ
Hoặc là để cho nó tự tồn năm qua
Hoặc là biết nó với thâm tâm ta và
Ô không, hoặc là ta đã quá lời
Hoặc là nàng đơn giản
Phất đi chiếc đầm này
Và hoạt nhiên không chút thừa tác
Để người ta nói rằng
Người này tạo ra thơ