Bài thơ: Chuyện trầu cau miệt vườn
Tác giả: Nguyễn Hiền NhânHai kẻ đồng hương tình lãng mạn
Bình minh nương náu bóng chiều tàn
Tắm chung nguồn nước Long An
Không gian nhập với thời gian song hành
Chợ Trạm nhà anh gần Thuận Thành
Ngày thì anh tới tối em sang
Xuyên qua sông rạch bờ làng
Đôi khi thêm bóng trăng vàng trên cao
Hai nhà trồng một hàng cây cau
Ao cá chuồng heo chỉ thiếu trầu
Đá vàng đối đáp cũng lâu
Còn thêm giàn mướp bí bầu ngoài sân
Bỗng em diễm phúc gặp người thân
Nấc thang phiêu bạt tận trời Tây
Xa hoa vật chất đủ đầy
Anh theo không tới đường mây mưa vàng
Trở thành khách lạ đứng bên đàng
Gió chuyển mùa thương tình trái ngang
Duyên ban đầu vẫn nặng mang
Bình minh trong nắng chứa chan chiều tàn
Câu hò điệu lý còn âm vang
Tình xa em chọn bỏ tình gần
Nhọc nhằn tự trách bản thân
Mẹ già cơm nước ai dâng sớm chiều ?
Áo vải quê mùa anh vẫn yêu
Hàng cau ra trái thêm vườn trầu
Láng giềng bóng cũ bặt lâu
Thôi đành cảm tạ cau trầu người sau
Sửa lần cuối: