Bài thơ Trăng rơi - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình yêu buồn về trăng

Huỳnh Minh Nhật

Administrator

Thơ Tình: Trăng Rơi​

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Mối tình đầu quá đậm sâu có thể giết chết tâm hồn một người con gái. Một cô gái nơi cô phòng vắng lặng, nửa đêm tủi thân với ánh trăng gầy, con tim héo hon, tóc mây bù rối, cô chẳng còn là cô gái ngày nào đó nữa, cô đã khác, khác rất nhiều với những tổn thương chừng như quá lớn. Để rồi có những ngày cô đơn trăn trở về đêm, có những ngày chỉ biết vui với thương đau và ánh trăng gầy rơi rớt…

Khung cửa sổ treo mành năm tháng​

Cửa cài then nắng chẳng lối vào
Đêm đêm mây gió rì rào
Ánh trăng mệt mỏi rơi ào qua vai

Nhặt mảnh trăng rơi bẻ làm hai
Treo lên khung cửa thoáng hương nhài
Thắp lên nỗi nhớ thật dài
Trách ai đi mãi hương tình nhạt phai

Yêu thương đi đắng cay ở lại
Đêm đêm mơ ướt cả bờ vai
Mắt sâu đẫm lệ phôi phai
Tóc mây bù rối môi càng khô thâm

Hồn trơ trọi tháng ngày suy ngẫm
Tim héo hon thấm đẫm tình yêu
Tình yêu trả lại cô liêu
Bên thềm lá rụng tiêu điều xác xơ

Cô gái ấy nay còn đâu nữa
Một nửa hồn đã chết tim yêu
Những đêm gió thoảng dập dìu
Bóng hình ai đó lại điêu đứng lòng

trang-roi-huynh-minh-nhat.jpg

Thơ tình yêu buồn về trăng: Trăng rơi

HTML:
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-trang-roi.html
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom