Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Sáng nay Huế lại đón những cơn gió lạnh đến tê lòng và ngập mình vào trong những màn sương mơ dày đặc, dưới những con đường mọi thứ trở nên nhạt nhòa không hiện rõ, sông Hương thường ngày trong xanh in đáy trời cao là thế, sáng nay lại ẩn mình dưới màu trắng muốt hơi sương, lặng im, buồn bã chảy… Tôi đi trên những con đường ngày cũ, tìm em trong cảnh vật mịt mờ, tìm em trong những áng thơ tình đày đọa…
(Huỳnh Minh Nhật)
Huế chìm vào màn sương mù trắng muốt
Cho bóng ai mờ ảo dưới Hoàng thành
Huế uống từng cơn gió lùa rét buốt
Cho nhạt nhòa tà áo trắng mỏng manh
Đã bao giờ em về Huế mùa sương
Thơ thẩn buồn sương rải khắp đồi nương
Để mơ hồ một dòng Hương xanh chảy
Để tìm ai vô vọng mọi nẻo đường
Làn khói thuốc mơ màng hồn sương Huế
Tôi tìm em lạc mất lối đi về
Chà! Tôn nữ, đi đâu mà sớm vậy?
Mặt trời hờn vì nón lá nghiêng che
Thôi ngậm ngùi tôi đành đoạn ngồi đây
Giữa không gian sương mơ rớt rụng đầy
Đáy trời xanh in bờ Hương nhòa nhạt
Em thấy gì từ tận đáy hồn tôi…
Thơ tình xứ Huế: Huế mùa sương
Thơ Tình: Huế Mùa Sương
(Huỳnh Minh Nhật)
Huế chìm vào màn sương mù trắng muốt
Cho bóng ai mờ ảo dưới Hoàng thành
Huế uống từng cơn gió lùa rét buốt
Cho nhạt nhòa tà áo trắng mỏng manh
Đã bao giờ em về Huế mùa sương
Thơ thẩn buồn sương rải khắp đồi nương
Để mơ hồ một dòng Hương xanh chảy
Để tìm ai vô vọng mọi nẻo đường
Làn khói thuốc mơ màng hồn sương Huế
Tôi tìm em lạc mất lối đi về
Chà! Tôn nữ, đi đâu mà sớm vậy?
Mặt trời hờn vì nón lá nghiêng che
Thôi ngậm ngùi tôi đành đoạn ngồi đây
Giữa không gian sương mơ rớt rụng đầy
Đáy trời xanh in bờ Hương nhòa nhạt
Em thấy gì từ tận đáy hồn tôi…
Thơ tình xứ Huế: Huế mùa sương