Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ tình: Lá Thu Rơi
Huỳnh Minh NhậtTừng thu, từng mùa thu qua sao lòng cứ mãi nhớ về ai đã trôi dạt nơi miền dĩ vãng, những áng thơ tình cứ rộn lên khi bóng đêm về, phố khuya, trăng sáng. Những chiếc lá mùa thu rơi đầy con phố, vướng luyến ưu tư, giăng đầy thương nhớ! Ta lặng nghe tiếng lá thì thầm vào tai những lời an ủi, an ủi về một dĩ vãng đã hóa nhạt nhòa, đã quá xa xăm… Và yêu thương nào vương mùa thu? – Khi ngõ quen xưa lá rơi đầy – Mùa thu lá rụng, vì sao vậy – Sao lá hững hờ rơi nơi đây…
Người ấy xa tôi đã lâu rồi
Một mùa thu nữa lại đang trôi
Chiều về phố cũ nghe hoang vắng
Cũng mấy thu rồi – quên đi thôi
Chiều tàn khói thuốc tựa sương đêm
Lá cứ rơi hoài nhớ thương thêm
Tình yêu đâu đó trong chiếc lá
Cho ai gom nhặt ở bên thềm
Và yêu thương nào vương mùa thu?
Khi ngõ quen xưa lá rơi đầy
Mùa thu lá rụng, vì sao vậy
Sao lá hững hờ rơi nơi đây…
Thơ tình mùa thu buồn: Tiếng Lòng
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-la-thu-roi.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Chủ đề cùng chuyên mục
- Ngắm Trăng Một Mình - Nguyễn Ngọc Hưng
- Ngã tư tháng Chạp - Lưu Quang Vũ
- Anh chẳng còn gì nữa - Lưu Quang Vũ
- Từ biệt - Lưu Quang Vũ
- Anh đã mất chi anh đã được gì - Lưu Quang Vũ
- Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (I) - Lưu Quang Vũ
- Không đề (II) - Lưu Quang Vũ
- Bầy ong trong đêm sâu - Lưu Quang Vũ
- Những con đường - Lưu Quang Vũ
- Thức với quê hương - Lưu Quang Vũ