Bài thơ Loanh quanh - Thùy Dương

xanhngoc

Well-known member

Bài thơ: Loanh quanh​

Tác giả: Thùy Dương

Cuộc đời cũng chỉ là
Một con đường đi mãi
Khi đôi chân đã mỏi
Là đoạn cuối con đường...

Một con đường vô phương
Đi tìm sao mỏi mệt
Số phận cũng định đoạt
Duyên phận cũng tại trời...

Sống và để làm thôi
Kiếm tiền sinh tồn ..đúng
Cả đời luôn lao động
Nghỉ ngơi đáng là bao...?

Một con đường xa..cao..
Bước chân không mỏi mệt
Cứ đi và đi miết
Chưa tìm được điểm dừng...

Đôi lúc cũng phân vân
Làm nhiều làm gì nhỉ..?
Nhưng nghĩ ai cũng thế
Vẫn mải miết quên mình..
.
Đi là để hi sinh
Là quên mình làm việc
Không hề biết mỏi mệt
Để xây đắp tương lai...

Một con đường rất dài
Nhưng mà cũng rất ngắn
Con đường không rào chắn
Để ta bước đi hoài...

Không biết có ngày mai
Cứ đi hoài..đi mãi
Khi cảm thấy đã mỏi
Là đã cuối con đường...

Lúc đã tìm ra phương
Thì tuổi cao sức yếu
Mấy ai người có hiểu
Cứ tìm kiếm mãi thôi...

Mỗi số phận ở đời
Đều do trời định đoạt
Giầu nghèo ai có được
Cũng tại cái số mà...

Một con đường mãi xa
Mà ta không có đích
Cứ đi hoài..đi miết
Chẳng mỏi mệt bao giờ...!

LOANH QUANH- Thuy Duong.jpg
 
Sửa lần cuối:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom