Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Lối Mòn Ngày Cũ
Huỳnh Minh NhậtTôi nhớ về một cô gái bước cô đơn trong gió chiều phai độ cuối thu đông đến và viết bài thơ tình này. Cô đơn, lạc lõng trên con đường thân quen và đọc lại những mảnh tình thư thuở trước, một mình trên phố đông nhưng ai biết đâu tâm tư trầm lặng, một lời an ủi có giúp được lòng đỡ đau hơn?
Nhẹ bước chân trên lối mòn xưa ấy
Lòng bồi hồi thấy nhớ bóng hình ai
Nắng chiều tàn cùng với gió thu phai
Nghe nỗi nhớ trải dài trên hè phố
Em nhớ mãi những chiều buồn lá đổ
Những chiều về gió thổi độ cuối thu
Em cùng anh trong cơn gió bụi mù
Và đi chung dưới màn mưa cuối vụ
Nay không còn nữa phải không anh?
Nay phố vắng chỉ lẳng lặng mình em
Gió đông sang đem tình đi xa vắng
Mình em chìm trong tháng ngày mặn đắng
Hương thu về làn tỏa nặng ưu tư
Bước thật chậm đọc lại mảnh tình thư
Phố vẫn đông nhưng lòng em hoang vắng
Lòng cô liêu nên tâm tư trầm lặng
Thôi hết rồi – Đắng ngọt sẽ dần qua…!
Thơ tình mùa thu buồn: Lối mòn ngày cũ
HTML:
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-loi-mon-ngay-cu.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: