Bài thơ Mây Chiều - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình về mây

Huỳnh Minh Nhật

Administrator
Đó là một buổi hoàng hôn mưa giăng bên cạnh những áng mây hồng cuối trời xứ Huế, mây lửng lơ trôi trên bầu trời nhẹ nhàng, vô tư đến lạ, có ai biết những hạt mưa bay lất phất ấy lại hóa biển dâu? Và có những nỗi buồn, nỗi nhớ thương ngỡ như rất đỗi nặng lòng, ấy thế mà chẳng mấy chốc lại tan biến về đâu xa lắm, thế rồi trong nỗi lặng yên, trong sự tĩnh lặng buồn bã nao lòng, những áng thơ tình về mây trong ta lại tự nhiên vây bủa. Tơ tình thuở trước giăng đầy trên lối, ta chợt mơ về một ngày mai chẳng có bình yên…

Thơ Tình: Mây Chiều​

(Huỳnh Minh Nhật)

Áng mây hồng cuối trời xa ấy
Cuối chiều rồi sao vẫn rong chơi
Nắng đã khuất lưng đồi rồi đấy
Ở nơi này mưa bắt đầu rơi

Làn mây khóc hoàng hôn lất phất
Rất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâu
Ta mơ mộng hồn ai ngây ngất
Rất nặng lòng, tan biến về đâu?

Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áo
Mây u sầu mây khóc vì ai?
Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảo
Ta điên cuồng một nửa trăng phai

tho-tinh-may-chieu1.jpg


Thơ tình về mây: Mây chiều
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom