Bài thơ: Ngắm cảnh nhớ người
Tác giả Đồng HàCả cuộc đời
Em sống trong cô lẻ
Bởi tình duyên
Dang dở lúc xuân thì
Nén chặt lòng
Nuôi dạy các con thơ
Mong từng ngày
Nhìn thấy con khôn lớn
Bao khó khăn
Chất chồng lên cuộc sống
Cố gồng mình
Và gắng sức vượt qua
Ơn Phật trời
Đã phù hộ cho ta
Những người con
Đều ngoan hiền khỏe mạnh
Biết sẻ chia
Những vui buồn cùng mẹ
Gắng học hành
Nên nay đã thành danh
Các con nay
Đã khôn lớn trưởng thành
Cả gái trai
Đều yên bề gia thất
Trong lòng em
Dâng trào niềm hạnh phúc
Bởi cháu còn
Đều hiếu thảo ngoan hiền
Nhưng lại buồn
Những lúc ngắm trăng lên
Bởi trong lòng
Nhớ thương anh nhiều lắm
Anh biết không
Trong nỗi niềm sâu thẳm
Trái tim hồng
Đã băng giá bao năm
Ước mong sao
Anh trở lại bên em
Để sưởi ấm
Con tim thôi lạnh giá
Vẫn biết rằng
Điều đó là không thể
Bởi vì anh
Đã về cõi vĩnh hằng
Mà trong lòng
Em vẫn ước vẫn mong
Gửi trăng sao
Những tâm sự trong lòng
Về phương đó
Cho người ta mong nhớ
Lúc ta buồn
Về cùng ta chia sẻ
Để ta vơi
Niềm nhung nhớ bao năm !!!