Bài thơ Ngẫm xem - Ngọc Mai

xanhngoc

Well-known member

Bài thơ: Ngẫm xem​

Tác giả: Ngọc Mai

Ngẫm xem.jpg


Vào Chùa lễ cúng linh đình,
Ở nhà Cha Mẹ của mình đói nhăn.
Mẹ Cha thèm chẳng cho ăn,
Để dành cúng Phật xin van lộc tài.

Thấy Sư tay chắp lạy dài,
Cúi đầu lễ phép thưa Ngài xưng Con.
Dù Sư nhỏ tuổi hơn con,
Mẹ Cha nuôi nấng thịt mòn xương hao.

Đi về chẳng hỏi chẳng chào,
Tôi tôi tớ tớ khác nào người dưng.
Lễ dâng đầu đội phụng cung,
Bữa cơm cho Mẹ tự bưng tự mò.

Cả đời Mẹ chỉ biết cho,
Tình sâu ơn nặng ai đo được lòng.
Lớn lên dựng vợ gả chồng,
Thành gia lập thất nên Ông nên Bà.

Rồi Con quên cả Mẹ Cha,
Thời gian còn bận la cà Rượu Bia.
Ô Kê tụ điểm lia chia,
Mẹ Cha lo đợi tới khuya chưa về.

Tửu trà đến sắc con mê,
Tiếp giao tiếp khách chẳng hề nghỉ ngơi.
Chủ nhật dắt vợ đi chơi,
Mẹ cha mong viếng có thời gian đâu.

Năm thì mười họa lâu lâu,
Ghé qua thăm hỏi vài câu đã mừng.
Nhớ con chỉ biết rưng rưng,
Nhiều lần tự nhủ chúng công việc nhiều.

Già rồi chẳng giúp con yêu,
Thôi thì tự vận mọi điều phiền chi.
Ở đời trọng Phật tôn ni,
Mẹ Cha hắt hủi chỉ vì già nua.

Bây giờ Tu cũng bằng thừa
Không thương Cha Mẹ có tu cả đời
Vài dòng ta nhắn tới người
Mẹ Cha là Phật trên trời tái sanh.
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom