Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Phố Cũ Chiều Xuân
Tác giả: Huỳnh Minh NhậtHuế, nơi mà gắn với tôi bao nỗi thân thương và niềm kỷ niệm, đây cũng là nơi tôi đã thương một cô gái, một cô gái Huế, không chắc là tôi yêu Huế hay vì cô gái ấy mà tôi yêu Huế nữa. Nhưng dù có thế nào, Huế vẫn còn đây nhưng người con gái ấy vĩnh viễn đã xa tôi mãi mãi, xuân sang, tôi vẫn con đường này, vẫn trên xứ Huế bên bờ hương, bên hàng cây già rũ rượi, nhưng sao xa lạ quá, sao buồn bã quá…
Anh lạc loài xuân đến giữa trời mây
Trông cánh én tàn đông như vội vã
Phố yêu thương bỗng bây chừ xa lạ
Vắng một người xuân cũng hóa tàn thu?
Xuân đến rồi em còn lạc nơi mô?
Anh vẫn đợi một hồi âm không thấy
Ngóng rồi chờ mỗi sớm mai thức dậy
Ánh mắt nụ cười bờ tóc ngang vai
Em đi rồi xuân đến cũng phôi phai
Mơ gì đâu tình dãi dầu cay đắng
Sợ chiều sang hoàng hôn buồn lẳng lặng
Hiển hiện bóng người sợ đó là em
Chiều dần buông rơi nhung nhớ nhiều thêm
Lá cô đơn, thu rồi, thu, thu mãi
Xuân nơi đâu có khi nào xuân lại?
Khi em xa, xa mãi, mãi xa hoài…
Thơ tình mùa xuân: Phố cũ chiều xuân
Mã:
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-pho-cu-chieu-xuan.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: