Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ tình: Quên
Huỳnh Minh NhậtTa đã quên? Lang thang trên con đường ngày xưa vào một chiều thu mưa rơi lã chã, ta muốn nhớ về hình ảnh ngày nao bình thường vẫn hiển hiện trong tâm trí, nhưng tìm hoài, nhớ hoài, cũng thế, chẳng còn gì ở lại, chỉ có một con tim trống rỗng dưng dưng đến lạ thường. Sao vẫn thấy đau, sao nơi ngực trái vẫn nhói từng hồi chẳng một lý do nào cả, ta quên, quên đi!
Chiều lãng đãng rơi rơi vài chiếc lá
Tiết trời thu lã chã mấy giọt mưa
Ta lang thang con ngõ cũ ngày xưa
Nghe con tim chợt dửng dưng kỳ lạ
Gió nhè nhẹ vờn vai đùa áo mỏng
Khói lạnh lùng nhuộm xám khoảng trời không
Thấy nhớ nhung sao tựa một dòng sông
Bến lở – bồi tình yêu thì trôi mãi
Ta cố tìm trong mơ màng khờ dại
Nhưng tình phai có còn gì ở lại?
Và ta biết, à rằng ta đã quên
Ta đã quên, hay là ta đã quên?
Tình đã chết theo giấc mơ ngàn kiếp
Đoạn chia phôi nối tiếp đoạn ngăn đôi
Nơi dĩ vãng có còn lưu kỷ niệm?
Ta đã quên! Có lẽ đã quên rồi
Thơ tình mùa thu: Quên
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-quen.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: