Tình thơ Nồng Nàn Phố: ngọt đắng từ trái tim đàn bà Song Tử

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT
Có một người đàn bà cung Song Tử viết thơ tình. Trong thơ không chỉ có tình, mà có cả ngọt, cả đắng và cả khí phách đàn bà. Cô ấy có cái tên rất lạ: Nồng Nàn Phố.

Xem thêm:

nong-nan-pho6.png

Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang đông…


Đó là những dòng thơ giản dị mà biểu cảm, tâm tình mà lạ lẫm trong bài thơ “Anh ngủ thêm đi anh. Em phải dậy lấy chồng” của cô phóng viên – thi sĩ trẻ 25 tuổi với bút danh Nồng Nàn Phố.

Nồng Nàn Phố tên thật là Phạm Thiên Ý. Cô sinh ra vào ngày đầu tiên của tháng 6 năm 1988 tại Sài Gòn. Vào thời điểm đó, Mặt Trời, sao Thủy và cả sao Kim đều đang tỏa sáng tại Song Tử – cung Hoàng đạo của tư duy ngôn ngữ, giao tiếp, viết lách. Có lẽ chính vì thế mà Phố sớm lăn lộn với con chữ, yêu văn, theo đuổi nghiệp làm báo và những bài thơ cô làm cũng hết sức tự nhiên được lan truyền nhanh chóng, gây sốt trên mạng xã hội và được đề xuất in thành một tuyển tập thơ. Quan trọng hơn cả là dù có nhiều ý kiến trái chiều về thơ của cô nhưng người ta khó có thể phủ nhận một điều: thơ Nồng Nàn Phố chạm đến trái tim tất thảy đàn bà.

nong-nan-pho2.png


Trong thơ Phố, đàn bà yêu thật ngọt

Với tố chất truyền đạt khó ai sánh được của Song Tử, Phố viết thơ từ câu chuyện của những người phụ nữ xung quanh cô, đồng cảm, nhập tâm và biến nó trở thành dòng cảm xúc của riêng mình truyền tải qua ngòi bút. Vì thế tình yêu của người phụ nữ trong thơ Phố cũng chân phương, ngọt ngào, thiết tha, dốc ruột dốc gan như bất kỳ người con gái nào biết yêu trong cõi đời này. Đó là lời cô gái “Dặn chồng sắp cưới”:

Khi cưới em về rồi hãy tôn thờ em như trời xanh
Bởi em sẽ tôn thờ anh hơn trời xanh anh ạ


hay lời người phụ nữ thích chí ngắm nghía “Hạnh phúc” thương yêu đang say ngủ mà tự nghĩ trong lòng:

Hạnh phúc của đàn bà
Đơn giản quá phải không
Chỉ là được lặng lẽ
Chạm môi lên môi chồng


Người phụ nữ khi yêu, khi đã làm vợ, làm mẹ “dù có làm bà hoàng ngoài xã hội thì thiên chức cao cả của em vẫn là làm vợ anh”: chăm sóc, nâng niu gia đình và cũng nhỏ bé dưới sự ấm áp chở che của gia đình

Khi giẫm nát và cấu xước đủ trời xanh
Em trở về tất bật trong vung bếp bé con để hiểu thế nào là hạnh phúc


và mãi mãi là riêng, là duy nhất của gia đình:

Anh thân yêu
Hãy đón vợ về để hôn lên môi mềm
Giông bão em đã đẩy xa ngoài cánh cửa
Em vẫn là em… một đời là vợ
Của duy nhất chồng thôi… không thêm ai nữa giữa đời này

(Em sẽ về với anh thôi)

Vậy đấy, Nồng Nàn Phố giống như rất nhiều người phụ nữ khác mang trái tim thủy chung cuồng nhiệt, yêu không hối tiếc, sắn sàng hy sinh trong tình yêu. Cô có mong muốn mãnh liệt rằng người phụ nữ như cô, như bà, như mẹ, như chị em bạn bè mình được hạnh phúc viên mãn, cô mong người đàn ông hiểu được tấm lòng của phụ nữ như trong những dòng thơ này. Người ta vẫn thường nhắc đến Song Tử như một cung Khí “vô tâm”, nào ai biết, phụ nữ Song Tử cũng ngọt ngào biết mấy.

Trong thơ Phố, đàn bà ngậm đắng

“Ông đồ @ Trịnh Tuấn” cho rằng: “thơ rất mượt và thuần. Song tận sâu trong “mượt và thuần” về thi pháp, về chữ nghĩa, là những gồ sượng chát đắng nơi cổ họng người viết, viết như xộc ra từ tâm khảm…”. Đúng vậy, thơ Phố cũng như người phụ nữ đang yêu: khi hạnh phúc nàng thật ngọt ngào, nhưng khi biến cố kéo đến, đắng cay trong lòng nàng trào ra nơi hốc mắt.

Phố 25 tuổi và Phố quan niệm: “Phàm là đàn bà thì khổ”. Có phải cô gái trẻ đã có những suy nghĩ già trước tuổi thật của mình? Cô suy nghĩ về phận đàn bà nói chung bằng trái tim, thông qua những tấm gương đi trước như bà, như mẹ hay những chị em gái không máu mủ tìm đến để được cô lắng nghe. Trái tim Phố đau nỗi đau chung, Phố mang thơ mình đi “khóc thuê đẻ mướn” thay cho những người phụ nữ hẩm phận khác:

Nghèn nghẹn…
Mẹ và lũ đàn bà đều vẽ bóng mình lên những mảnh phên bong


nong-nan-pho4.png


Nồng Nàn Phố đứng từ mọi góc độ đàn bà mà khóc. Có lẽ cũng bởi ngay khi sinh ra, bên trong Song Tử đã tồn tại đầy những yếu tố “song song”, một người có thể sống rất nhiều cuộc sống, vậy nên cô hiểu được những số phận ấy chăng? Dù ở vị trí cô gái trẻ mới biết yêu đã bị phụ tình hay người mẹ ngoài 40 sau bao nhiêu cố gắng chịu đựng vì con mới dám ly hôn để lần đầu tiên biết sống cho bản thân, từ vị trí người yêu cũ đến vị trí người yêu mới của một chàng trai,… Từ mọi góc độ, người phụ nữ trong thơ cô đều vừa đáng trách vừa đáng thương. Họ đáng thương vô ngần và hình ảnh người đàn ông hiện lên càng đàng trách khôn xiết:

Ngày ông trời
Giông bão
Anh cao ngạo
Khép chân em cười bảo chấm hết rồi em

Chị và em cùng bị bỏ rơi rồi
Em mới biết thương người đàn bà đến trước
Em làm đàn bà với những vết xước
Để trân mắt nhìn cô gái mới bên Anh

Chị và em trở thành con đàn bà từng trải
Giận, ghét, thù nhau mà vẫn dõi mắt nhìn…

Còn người đàn ông bắt đầu đi buôn những ngoan hiền của đời con gái
(Đàn bà)

nong-nan-pho5.png

Và thơ Phố: vụt lên khí phách đàn bà

Nồng Nàn Phố là cô gái có Mặt trời Song Tử độc lập, mạnh mẽ, nổi loạn. Nhưng chưa hết, ít ai biết được rằng sâu bên trong cô, cảm xúc nội tâm của cô còn được cai quản bởi Mặt trăng Nhân Mã. Hai cung Hoàng đạo ở vị trí đối đỉnh trong một con người. Hai cung Hoàng đạo với nhân cách phân đôi trong một con người. Nên thơ Phố truyền thống, dịu dàng, chịu đựng, hy sinh. Nhưng thơ Phố cũng ngông cuồng, nữ quyền và manh nha nổi loạn. Sự kết hợp của hai cung Hoàng đạo không cam chịu bậc nhất này đâu thể làm thơ Phố bi lụy đày ải dưới gót giày của đàn ông:

Đàn bà yếu mềm
Nhưng khi anh tuyệt tình em hứa sẽ cứng cỏi đập dập đầu để vươn mình đứng dậy

(“Em hứa mà anh yêu”)

Thơ Phố cũng có rất nhiều những hình ảnh ẩn dụ chỉ hình ảnh người phụ nữ bé nhỏ nhưng chế ngự những hiện tượng thiên nhiên mang tầm vóc to lớn như cô vợ nhỏ “giẫm nát và cấu xước đủ trời xanh” hay cô gái bị phụ bạc “đừng vì anh mà thét tím cả trời chiều”.

Bản thân Phố cho rằng đây không phải là nữ quyền, không phải sự vùng dậy, nổi loạn mà đó là sự mạnh mẽ. “Mỗi người con gái, người phụ nữ phải mạnh mẽ nắm giữ số phận của mình, không thể trao gửi tất cả cho đàn ông được“. Một phát ngôn đậm chất Song Tử, đậm biểu trưng của Nhân Mã!

nong-nan-pho.png

Những dòng thơ quằn quại, đau nghiệt, triết lý, khóc thương làm cho người ta nghĩ Phố là người phụ nữ từng trải, “thạo đời” nhưng bên ngoài, có lẽ nhiều người sẽ phải ngạc nhiên khi gặp cô: một cô gái tuổi 25 trẻ trung, nhút nhát, rụt rè, nhõng nhẽo, đôi lúc tự ti. Cô gái hay khóc, dễ khóc, có thể vừa cười nói đã quay ra thút thít được ngay. Mà chẳng ai hiểu lí do cô khóc là gì. Tưởng như con người thực tế và trang thơ của Phố đến đây có sự mâu thuẫn phi thực vô cùng? Không mâu thuẫn chút nào! Nồng Nàn Phố chỉ đơn giản là một nàng Song Tử đích thực: đa cảm, đa nhân cách, dễ xúc động, giỏi đóng vai và có tài thiên bẩm đùa vui với con chữ. Là nàng Song Tử yêu thật nhiều nhưng cũng đủ lý trí để thức tỉnh và bỏ đi khi nhận ra mình chẳng có được những gì mình kỳ vọng:

Chẳng cần phải lí do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa

Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em – đàn bà yếu đuổi
Muốn đời mình duyên lành

Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?
 
Sửa lần cuối:
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom