Những bài thơ hay nhất của nhà thơ Đồng Ánh Liễu

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT
Nhà thơ Đồng Ánh Liễu sinh năm 1983, hiện sống tại Hải Phòng. Đã in tập thơ: Yêu thương xanh - NXB Hội Nhà văn 2020. Có nhiều thơ đăng trên các báo và tạp chí.

dong-anh-lieu.jpg


Tuyển tập những bài thơ hay nhất của nhà thơ Đồng Ánh Liễu.

Xem tất cả các tác phẩm của nhà thơ Đồng Ánh Liễu TẠI ĐÂY
  1. Anh yêu em, người đàn bà đã cũ
  2. Cạn xuân
  3. Cảm ơn người (1)
  4. Cảm ơn người (2)
  5. Tháng Ba xưa
  6. Lối cũ
  7. Mưa tháng 7
  8. Kiếp nhân sinh 2
  9. Im lặng để mất nhau
  10. Thương nhau để đó
 
Sửa lần cuối:

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

ANH YÊU EM, NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ​


Anh yêu em người đàn bà đã cũ
Dẫu không còn vóc dáng tuổi đôi mươi
Không vẹn nguyên và rạng rỡ nụ cười
Nét trong sáng chẳng đong đầy ánh mắt
***
Mà anh yêu ở những điều nhỏ nhặt
Vẻ dịu dàng đằm thắm của thời gian
Yêu nụ cười bình thản trước gian nan
Nét can trường vượt qua ngàn dâu bể
***
Anh yêu em ở ánh nhìn lặng lẽ
Ở bề ngoài nhẫn nại và dẻo dai
Đã trải qua nhiều được mất đúng – sai
Từng thương tổn cạn khô dòng nước mắt
***
Anh yêu em , yêu nụ cười chân thật
Vẻ an yên lắng đọng nơi tâm hồn
Không than trách vì đời lắm thiệt hơn
Mà thản nhiên trước thăng trầm cuộc sống
***
Anh yêu em qua tháng năm dài rộng
Đã bỏ buông những ký ức nhọc nhằn
Gói ghém kỹ gửi về miền sâu thẳm
Nhẹ nhìn đời như gió thoảng mây bay!

Nguồn : Đồng Ánh Liễu
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Cạn xuân​


Hạ sắp sang rồi phải không anh?
Hoa xoan vương sắc tím mong manh
Lả tả rụng rơi đầy ngõ vắng
Còn mấy chùm thôi sót trên cành.

Hạ sắp sang rồi đã cạn xuân
Hiên nhà hoa bưởi rớt đầy sân
Lất phất mưa bay vương áo mỏng
Rét ngọt cuối mùa tiễn nàng Bân.

Từ bữa xa nhau trong lặng câm
Lòng em khắc khoải nhớ tình nhân
Nhớ lời hẹn ước mùa xuân đến
Bưởi trắng khắp vườn ta thành thân...

Tháng Ba này nữa đã mấy xuân?
Người quên hẹn ước chẳng bận tâm
Bỏ ai nức nở thêm lần nữa
Khép lại yêu thương đã cạn dần...
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Tháng Ba xưa​


Có bao giờ trở lại tháng Ba xưa?
Mùa năm ấy gặp nhau nơi xóm nhỏ
Rợp sân đình mộc miên giăng sắc đỏ
Áo trắng dài ...
Em bím tóc đong đưa...

Ta vô tình lạc bước giữa ban trưa
Bàn chân níu chẳng muốn rời đi nữa
Màu áo trắng với màu hoa rực lửa
Em trong ngần...
Tựa nắng sớm ban mai.

Tim lỗi nhịp khi chạm ánh mắt ai
Cả hai ta đều ngượng ngùng bối rối
Tình đầu đến khi ta còn nông nổi
Quá đỗi dại khờ
...chẳng hẹn tương lai!

Để một ngày tình yêu ấy nhạt phai
Em hờn dỗi nói lời thương đã cạn
Ta chua xót mặc tim mình chai sạn
Rưng rưng sầu...
...em cất bước sang ngang!

Kể từ đó ta không màng yêu nữa
Mặc thời gian nhuộm mái tóc úa màu
Cứ thổn thức khi mùa hoa rực lửa
Thấy tim mình
Nức nở khóc tình đau...
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Lối cũ​


Đã bảo thương nhau đến bạc đầu
Ai ngờ vụn vỡ mối tình đau
Người xưa hẹn ước còn đâu nữa
Lối cũ tường rêu cỏ mọc dầy
Lặng lẽ ta về thăm ngõ vắng
Người giờ lạc bước cuối chân mây
Ngàn năm cứ tưởng tình phai dấu
Vạn kiếp tin yêu vẫn chất đầy!
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

CÁM ƠN NGƯỜI (1)​


Cảm ơn người vì đã đến bên ta
Đã sưởi ấm tim ta trong phút chốc
Rồi rời đi bỏ lại ta đơn độc
Giữa biển đời lạc lõng đầy dối gian
***
Cảm ơn người – cho ta ấm tay đan
Và trao ta những nồng nàn say đắm
Rồi rời đi về một miền xa thẳm
Biết trăm năm cũng chẳng có tương phùng
***
Cảm ơn người vì đã từng bước chung
Một quãng ngắn con đường bao khó nhọc
Rồi rời đi dẫu ngàn lần ta khóc
Vẫn nhớ hoài dù cay đắng xót xa
***
Cảm ơn người vì đã đến bên ta
Trao lời yêu với chút tình chân thật
Rồi vội vã – dòng đời riêng tất bật
Đớn đau nhiều
nhưng chẳng trách chi đâu!
***
Vì cuộc đời – ta biết lắm bể dâu
Nên không muốn nặng nề câu ai oán
Không than van tình yêu kia mau cạn!
Mà ơn người – vì một đoạn tình chung
***
Yêu thương đó ta mang đến tận cùng
Luôn hạnh phúc và bình an người nhé!
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

CÁM ƠN NGƯỜI 2​


Cảm ơn người đã bạc bẽo với em
Để em biết phải vươn lên mạnh mẽ
Khi người đến gieo tổn thương nhiều thế
Nên hôm nay em mới biết yêu mình
***
Cảm ơn người đã cạn nghĩa cạn tình
Bỏ mặc em một mình trong đêm tối
Để em biết tự mình qua chới với
Và kiên cường chống chọi đời bão giông
***
Cảm ơn người bỏ mặc giữa ngày đông
Để em biết không chờ ai ủ ấm
Tự quàng khăn trong những ngày rét đậm
Chẳng mong chờ ấm áp một vòng tay
***
Cảm ơn người dạy em hết thơ ngây
Để em biết đời giăng đầy oan trái
Rằng mềm yếu đâu phải được ưu ái
Mà trưởng thành – vững chãi mới an yên
***
Cảm ơn người đã trao những ưu phiền
Và khổ đau tưởng chừng như ngã quỵ
Cho em biết tự vượt qua bi luỵ
Mà mỉm cười chua chát xót thương thân
***
Cảm ơn người đã lấy cả thanh xuân
Và ngày tháng trong ngần em từng có
Người buông tay mặc tình ta tan vỡ
Để hôm nay em gặp gỡ … một người
***
Trân trọng em … mang lại những nụ cười
Và dịu dàng bên đời em như thế…!
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Mưa tháng bảy​

- Đồng Ánh Liễu -

Tháng bảy đến kéo theo mưa bất chợt
Rớt rơi buồn chạm khẽ một niềm thương
Đã lâu rồi dạ chẳng còn vấn vương
Kể từ dạo ngược - xuôi đường hai ngả

Người thương cũ giờ trở thành xa lạ
Phận không tròn đứt cả sợi tơ duyên
Nợ chẳng đủ nên đâu có chung thuyền
Bao quyến luyến - nhớ nhung đành phai dấu

Chỉ đọng lại nỗi buồn thương đau đáu
Giọt lệ sầu ta giấu tận tâm can
Người quay lưng- lặng bước buổi chiều tàn
Ta lầm lũi - võ vàng - ta một bóng!

Mưa tháng bảy xoá nhoà bao ước mộng
Được bên nhau sống trọn đến bạc đầu
Như dây trầu mãi quấn lấy thân cau
Từng hẹn ước mai sau tình luôn thắm!

Nào ai ngờ lúc tình đang sâu đậm
Người âm thầm quay gót bước phiêu du
Bỏ lại ta phía gió bụi mịt mù
Cay mắt biếc ! Lệ tràn - cay mắt biếc!

Bao năm qua ta nào đâu hối tiếc
Thuở nồng nàn - tha thiết một vòng tay
Mà chỉ tiếc thanh Xuân có bao ngày
Lỡ đoạ đày thân ta - đau tình ấy

Năm tháng qua - đoạn tình xưa đưa đẩy
Bấy nhiêu lần ta run rẩy tim yêu
Nhưng xoá hết bởi biết xót xa nhiều
Tình đã cạn - Thì thôi - ta giã biệt !!!

mua-ngau-thang-72.jpg
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT
kiep-nhan-sinh-2.jpg


Kiếp nhân sinh 2​

(Đồng Ánh Liễu)

Chọn thiện lương đâu phải ta khờ khạo
Bởi nguyên sơ bản chất mỗi con người
Ai cũng vậy khi cất tiếng chào đời
Đều lương thiện như nụ cười của mẹ

Chọn nhường nhịn đâu phải ta xem nhẹ
Một ai kia chưa hiểu nhẽ ở đời
Thì vội chi gây nên những rối bời
Để con sóng không yên bình phẳng lặng

Sống trên đời màng chi chuyện thua thắng
Để cho lòng được hưởng phút bình yên
Nhịn một chút thôi bớt những ưu phiền
Lùi một bước - biển trời còn cao rộng

Ta tha thứ giữa dòng đời biến động
Có phải đâu- nhu nhược hay yếu mềm
Mà ta muốn mọi việc được trôi êm
Sao cứ phải tuyệt tình câu ân nghĩa

Ta khạo khờ bởi người thương kẻ thịa
Làm sao mà đong đếm hết đúng sai
Cứ mỉm cười chào đón những sớm mai
Thật hay giả chẳng so đo tính toán

Ta chân thành để người không oán thán
Dối với lừa chỉ mệt mỏi lương tâm
Trao chân tình sẽ nhận lại tình thâm
Cứ thẳng thắn để đời không hối tiếc

Bởi ta biết giữa cuộc người sinh - diệt
Gieo thiện lành gặt quả ngọt bình yên

Đồng Ánh Liễu

P/s : bài thơ trích trong tập “ CÒN MÃI YÊU THƯƠNG - NXB HỘI NHÀ VĂN”
 
Sửa lần cuối:

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT
im-lang-de-mat-nhau-dong-anh-lieu.jpg

Im lặng để mất nhau​

(Đồng Ánh Liễu)

Anh im lặng , em cũng sẽ lặng im
Dù con tim hình bóng anh khuất lấp
Niềm nhớ thương dành cho anh duy nhất
Cũng im lìm chẳng nhắn gọi anh đâu

Em là thế ... yêu thì rất đậm sâu
Và trân trọng người em thương nhiều lắm
Nhưng điều chi cũng giữ trong thầm lặng
Chẳng thích dỗi hờn ... chẳng thích phiền ai

Có những đêm thao thức suốt canh dài
Em chênh chao nghe gió buông nhịp thở
Chia nỗi niềm với sương khuya vụn vỡ
Bặt câm lời chẳng muốn nhắn cho anh!

Bởi em thấy tình mình rất mong manh
Nên lặng lẽ không níu ghì cảm xúc
Hai chúng ta nửa vời hư và thực
Tha thiết rất nhiều ... nhưng cũng chênh vênh

Có lẽ nào buông tình ấy nhẹ tênh
Ta cũng chỉ ngang đời nhau như thế
Trao ngọt ngào ,trao mi buồn hoen lệ
Rồi tình này ... để Cả đời giấu đi!

Đừng trách em ... hờ hững thế làm gì
Yêu lắm đấy
Nhưng biệt ly
Chẳng níu...!

Đồng Ánh Liễu
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Thương nhau để đó​

(Đồng Ánh Liễu)

Có những người thương nhau - thương nhiều lắm
Nhưng vẫn chỉ âm thầm dõi theo thôi
Không nhắn gửi hay han hỏi nhiều lời
Mà để tâm người thương từng chút nhỏ

Có những người thương thiết tha để đó
Bởi nợ duyên - phận số đã an bài
Chẳng nắm tay qua những tháng năm dài
Tim vẫn mãi khắc sâu một hình bóng

Mỗi ngày trôi thấy nhau bình an sống
Không trầm tư không mệt mỏi ưu phiền
Người vui vẻ mình cũng đủ an yên
Chỉ vậy thôi không quá nhiều mong đợi

Niềm nhớ thương vẫn dâng lên vời vợi
Đành kìm lòng để chúc phúc cho nhau
Tình nhẹ nhàng và dịu ngọt bền lâu
Thương đâu cứ phải kề bên ghì níu

Tháng ngày trôi ta cùng nhau thấu hiểu
Ấm ánh nhìn, ấm nụ cười gửi trao
Ấm bàn tay , ấm nhung nhớ ngọt ngào
Tim đủ ấm , giữa cuộc người lận đận

Chỉ thương thôi không dỗi - hờn- ghen -giận
Đời dịu dàng khi mình nhớ về nhau!

#ĐồngÁnhLiễu
 

417_191_

Well-known member
THÁNG MƯA NGÂU

Tháng bảy đến, mưa ngâu bất chợt
Rơi rơi buồn khẻ dợt niềm thương
Đã lâu dạ chẳng vấn vương
Kể từ hai ngà ngược đường chia xa

Người thương ý, đã là xa lạ
Phận không thành đứt dạ tơ duyên
Nợ chưa đủ, chả chung thuyền
Nhớ nhung chi nữa, nặng duyên đèo bồng

Mưa tháng bảy xóa chồng ước mộng
Được bên nhau sống trọn bạc đầu
Như dây trầu quấn thân cau
Cùng nhau ước hẹn mai sau thẩm dầy


Qua năm tháng đoạn tình đưa đẩy
Bấy nhiêu lần run rẫy tim iêu
Xót xa đấy, . . . xóa cho nhiều
Nay tình cạn, người đã iêu: Giã biệt!
 
Sửa lần cuối:

417_191_

Well-known member
SANG HÈ

/-(ạ sắp đến, anh ơi có thấy
Hoa xoan vương ấy nấy chao nghiêng
Bay bay lả chã buồn phiền
(/ài chùm còn lại đến phiên lìa cành

/-(ạ sắp sang xuân đà sắp cạn
Rét cuối mùa can gián nàng Bân
Lòng ai nổi nhớ tình nhân

(/ườn đầy bưởi trắng thành thân một nhà

♥ ♦ ♣ ♠
 

417_191_

Well-known member
YÊU NGƯỜI ĐÀN BÀ XƯA

Em yêu dấu, người đàn bà cũ
Không còn vần vũ tuổi hai mươi
Không còn rạng rỡ nụ cười
Hết lung liếng hết xinh tươi đài cát


Anh yêu cả ánh nhìn khờ dại
Với bề ngoài khỏe mạnh dẽo dai
Trãi nhiều được mất đúng sai
Nét can trường dướng từ nay tới mai


Anh yêu đấy nụ cười chân thật
Vẻ an yên lắng đọng tâm hồn

Không than đời, tránh thiệt hơn
Vẫn thảng nhiên đáp trả ơn nhọc nhằn
 
Sửa lần cuối:

417_191_

Well-known member
BÀN TAY CHA GIÀ


Tay cha nắm chặt tay con nhỏ
Dìu qua hết thảy bão trên đời
Khi con mái tóc xanh ngời
Tóc cha bạc trắng mây trời phong ba

Tay con níu chặt cha vạt áo
Bước qua iên ả giữa cuộc đời
Chăm con khôn lớn nên người
Tay cha nhứt mõi, trở trời ẩm ê

Con vỗ cánh phương trời xa lạ
Sãi cách bay chấp chới trời xanh
Quên nhớ công đức sinh thành
Chì là toan tính lợi danh riêng mình

Chiều nay mắt con buồn hối hận
Sao kia: Đường nhỏ bóng hình ai?
Dắt tay con trẻ bước dài
Dưới làn sương mỏng hai vai ướt mèm

Tự nhiên con chỉ mong thèm ước
Xíu nhỏ tay con lại như xưa
Để cha nắm lại cho vừa
Dắt con qua trãi lọc lừa nhân gian

Tự nhiên con tuôn tràn nước mắt
Kiếp người rồi cũng tẹo mấy khi
Bôn ba mãi chả hơn gì
Cha ơi đợi với, con dìa chiều nay
 

Đính kèm

  • C610.jpg
    C610.jpg
    197.1 KB · Lượt xem: 6
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom