Dư âm đồi xuân
Một màu đen sơ sài
Một phông nền đã cũ
Ai trả lại cuộc đời
Đánh mất bởi triều nghi
Điều gì còn giữ lại
Giữa vô số hư biên
Con sóng đi xa bờ
Trôi ra biển phù sinh
Mặt nào là mặt nào
Mắt nào là mắt nào
Môi nào là môi nào
Ôi những cuộc dở dang
Cung thiền bích vỡ vụng
Trên con đường viễn lý
Dư âm giữa đồi xuân
Nơi bóng người đi hoang
Khoảnh khắc
Tôi nhớ lại từ một phút giây
Thân tôi đau, tâm tôi định tĩnh
Khoảnh khắc ấy, tôi nên bất tử
Tan biến đi, chẳng giữ lại gì
Anicca
Tôi thấy vô thường như một vị thầy
Một vị thầy truyền tâm pháp
Đây là những điều minh bạch
Đây là sinh
Đây là già
Đây là bệnh
Đây là tử
Không ai được phép quên
Cái bài này thật lạ lùng. Đơn giản vậy thôi mà hm đó, dg ngồi surf lướt net sau vườn nhà, tự nhiên đọc lên vậy, trong đầu, mấy ý tứ đại loại, r khóc đẫm nc mắt, cảm xúc ghê gớm. R mới ghi ra là như thế. Giờ đọc thì thấy bt, còn hơn bt. Còn lúc đó thì... kì quá. Ngộ
Như kiểu nhớ lại một lời giảng từ hồi tiền kiếp, cái hoàn cảnh khóc lúc đó là vậy. Như kiểu mình fail ông thầy, với lại mình chợt nhớ lại bản chất cuộc đời nó đúng như ổng nói, hay là mình tưởng nghĩ, tưởng nói bài thơ.
Phổ eng bài tàm phương
Glimpse
I never know
Right in this life lies a solitary sky
My walk is trembling
The tender gaps, blurred colors; every pigment falling apart
I never know
Statues are always silent
Stay nonchalant grasses and flowers
All eyes are seemingly overloaded
The pure tide one day goes far away
Dg ngồi rảnh ở không như mọi khi, chợt nhớ lại điều này, hay là chợt nghĩ ra ảo tưởng. Cái bài lệ thơ hm bữa tên kc của nó nữa là: lệ thư/thơ đông âu. Nội dung vẫn ko đổi. Chắc đúng vậy luôn. Paste lại kèm nhận định nhẹ: hình như tưởng trí làm ra chứ đâu, xong r tự hoang tưởng có sự kiện nào trong quá khứ, ai làm ai làm. Nghi tao làm bài này quá, r hoang tưởng tiền kiếp hay cảm nhận dc quá khứ. Thần kinh trung?
Ở thế kỉ 16, một người thổ nhĩ kỳ đưa hình ảnh lệ thơ vào thi ca. Lệ thơ, hay lệ thi, tiếng anh tạm chuyển dịch là poetic tears, or noun phrase poem tears. Ông này ko đầu tiên thế giới, cũng ko phải đầu tiên châu âu đưa lệ thơ vô thi ca. Cái kc biệt là bài thơ gây ra tiếng vang, trong cộng đồng ổng. Khá kc lạ. Bài thơ có đoạn như sau:
Dạ khúc ca (tên kc: lệ thư đông âu)
Tôi không nghe
Cũng như thấy
Thảy những gì thế gian làm
Nhưng này
Tôi đã nghe
Và tôi thấy
Tiếng khóc của những dòng lệ thơ
Tiếng khóc kham cầu sự giải thoát
Đang đợi ai như thế
Bạn hỡi, có biết chăng
Rồi một tiếng lặng, sẽ dẫn ta đến nhau
Trong đêm huyền, lệ đi vào tâm trí
Cốc được đầy, một lần nọ, lệ lại an vui
Là như vậy. Đọc bài này có người thấy rung động là lạ ko hiểu làm sao. Người làm bài này chỉ là 1 con người bt ko danh nghĩa cụ thể. Nên khả năng bài này chưa từng dc phổ biến rộng, publicly. Nó chỉ trong vùng nhỏ, những người quanh ổng biết dc.
Năm 2018 có dịch, phổ thơ bài này. Đó nay có 2 bài phổ thơ nhạc eng. Là bài khánh hội, dịch từ the mummers' dance. Hai là bài này, huyền sử county down, dịch từ the star of the county down. Bài khánh hội hết waltz. Bài này chắc còn sửa dc chút nữa cho nhuần hơn mà làm biếng, nên thôi khỏi, để vậy. Cũng tàm tạm
Huyền sử County Down
Banbridge Town ở County Down,
Một ngày sáng tháng 7
Trên con đường nhỏ, thiếu nữ dạo bước
Nở nụ cười, em đi qua tôi
Đẹp dịu dàng với đôi chân trần
Ánh cùng màu tóc nâu sẫm
Này hỡi tiên nữ, tôi rung động
Giây phút này, thật khó vội quên
Từ Bantry Bay đến Derry Quay
Từ Galway về Dublin Town
Không ai sánh bằng em
Người con gái ở County Down
Nàng vội mất hút, tôi lặng nhiên
Liền dõi theo, với tâm tư lạ kỳ
Rồi tôi hỏi khách qua đường
"Tiên nữ tóc nâu ấy, nàng là ai?"
Người cười và đáp rằng
"Nàng là viên ngọc quý xứ Ireland
Young Rosie McCann vùng bờ sông Bann
Là ngôi sao sáng của County Down"
Từ Bantry Bay đến Derry Quay
Từ Galway về Dublin Town
Không ai sánh bằng em
Người con gái ở County Down
Nàng sẽ lại đến, vào lễ tạ ơn
Và tôi sẽ diện đồ thật đẹp nhất
Với giày bóng, nón thẳng tăm
Để lại thấy đoá hồng nâu cười huyền diễm
No pipe I'll smoke, no horse I'll yoke
Cho đến lúc đất này ngả màu nâu
Cho đến lúc hàn huyên bên lò sưởi
Cùng hiền thê, ngôi sao sáng của County Down
Từ Bantry Bay đến Derry Quay
Từ Galway về Dublin Town
Không ai sánh bằng em
Người con gái ở County Down
Để lại thấy Rosie cười huyền diễm
Không tẩu tôi hút điếu,
Không ngựa tôi đánh xe bò
Cho đến lúc đất này ngả màu nâu
Cho đến lúc hàn huyên bên lò sưởi
Cùng hiền thê, ngôi sao sáng của County Down