Tu hú thiệt tình

Van Batio

Well-known member
Nhiều lúc tao nghĩ, hay là có tiền kiếp. Kiểu những bài thơ như vầy, ngày xưa tao đã từng làm, nhưng do ko có internet, nên làm để đó tự đọc. Nay có rồi thì chia sẻ ngon ơ như vậy. Vdu như bài tàm phương chẳng hạn, một cảm giác trong tao là, nó nhiều, kiểu như chỉ có tao làm được, chính tao, có thể là đã làm rồi, nay chia sẻ lại nhờ mxh. Tao cũng ko hiểu tại sao tao làm được. Có lúc tao nhận xét khách quan, dường như một số bài thơ của mình, nó ở, bình diện nào cao hơn, so với ngta, so với cái cách ngta làm thơ. Mà thật ra tao cũng ko muốn vậy. Tự nó phải vậy
 

Van Batio

Well-known member
Hồi xưa thì tao cũng nói nhảm, post nhảm. Nhưng mà admin thivien nó để tao yên. Gần đây tao có ah, nói thêm 2 điều. 1 là tao có tha tâm thông căn bản, có thiệt tình luôn. 2 là tao dc nhiều người yêu, giàu xinh có. 3 là tao có post thêm mấy bài của ông đệ nhất kèm vô. Thế là tao bị trảm. Trảm mấy lần luôn. Dứt khoát. Mà admin nữ. Hình như 5 mấy. Mà trc cũng có post vài bài của đệ nhất, có bị gì đâu. Vậy là còn 2 khả năng kia thôi. Ko lẽ, admin, ghen. Mà phải 5 mấy ko. Chứ còn cái vụ mà, tao nói tao ttt, thì cũng bt, biết sao. Chắc gì tin. Cũng là thằng tâm thần nói thôi. Lạ ah. Hay là có cái gì sâu xa. Ah tao có thể vừa hiểu ra r. Kiểu cái tháng này tao post nhiều bài quá. Thành ra tao như ng muốn làm mào làm nổi hơn ngta. Nhưng mà cái, sao, cái tầm tao nó đã vậy r. Tao có muốn đâu. Tao chỉ muốn chia sẻ, thứ làn sóng mới. R chọc cười vui ng này ng kia csong đỡ buồn. Làm gì rập khuôn vậy. Mà nói thiệt, khách quan, tao thấy thơ mình nhiều khi, hoặc là rành rành, hơn bình diện ngta quá. Hễ tao vô chỗ nào, tao thành như sáng nhất, hoặc là tao tỏ vẻ mình phải sáng nhất. Mà tao nào muốn? Với tao nghĩ nếu ko chia sẻ, thì đồng loại sẽ ko có dc giao thoa những luồng sóng mới mẻ, từ tao. Tùm lum. Nói chung là tao về đây post. Thằng nào dòm dc dòm. Miễn chia sẻ sóng là dc. Còn cái chuyện ttt khỏi kể lại đi. Có gì lên thivien đó, chủ đề thác ghềnh mà coi. Mấy post cuối có vô tình kể

Nói chung là admin, suy nghĩ, thơ phải thơ. Nhưng mà tao ko làm thơ. Tao làm một cái sự, xạo lồng mà thôi

Ờ mà có thiệt. Coi lên nói nói vậy thôi chứ, dc cũng có em mê, giàu xinh luôn
 

Van Batio

Well-known member
Tháng này tao làm nhiều nhất luôn. Ko hiểu. Mấy tháng trc, mỗi tháng có 1 bài ah. Tháng này đâu khoảng 50 bài rồi
 

Van Batio

Well-known member
Anh đâu nào biết trên đời
Ở ngay thân phận có trời hoang liêu

Ghê luôn. Viết tiếp dc


Bàn chân bước nhịp phiêu diêu
Tầm tay khoảng cách màu xiêu ly hình
 

Van Batio

Well-known member
Lý lẽ

Tại vì có lúc cuồng điên
Tại vui quá trớn hốt nhiên trăng rằm
Tại sầu tưởng mộng trăm năm
Tại thương cái chết ông nằm chiêm bao
Tại nghe chuyện cũ rì rào
Tại say bóng tối tiếng chào huyên chinh
Tại suy luận lý xa hình
Tại nghi số phận thình lình viễn vông



Tịnh táng

Bước vào từ ngẫu điêu linh
Tà phiên tức uẩn mộng hình tưởng ma
Thường niên xúc tánh trăng ngà
Đường xiêu bóng tựa gió đà triện du

Điệu chào thúc phẩy nghiêng thu
Tư âm thiếc phách lã lừ trụy nguyên
Điền la son giáng tục huyền
Hồn ca thức nhảy lạ miền chi nghi



Chính là như vậy

Người bán rượu nói rằng việc diễn dịch dài dòng tựa triết ngự ám nghĩa phi vân
Nếu buông lỡ, đều đưa đến suy đồi hư hao
Lời anh nói?
Đây không phải là lời nói thật
Và cũng không phải là lời nói dối
Vậy chứ đó là gì?
Khách mua qua đường hỏi kì thán
Để tôi nói cho anh rõ
Đây không phải nghi tâm
Cũng chẳng phải chánh thức trì diễn hư biên định kiến mà người đời hằng tin tưởng
Phi định nghĩa, tức phi tâm lý, con ngựa được cởi trói, băng trên thảo nguyên ngút ngàn thong dong
Nó là chính nó
Chính nó?
Đôi bạn sau bao năm xa cách
Nay đã gặp lại
Thết đãi nhau rượu hồng đào
Người tri kỉ hỏi rằng, rượu ngon như thế nào
Như thị! Như thị!
Chính nó!
Là gì?
Chính là như vậy đấy
Ra là thế, ý nghĩa câu chuyện
Vậy bây giờ tôi cho a thử rượu
Khách hồ hởi

Rượu này như thế nào?
Khách trầm trồ
Như thị! Như thị!
Chính nó
Chính là như vậy đấy


Người điên

Người điên trong cõi ta bà
Sống bằng tâm thức thật thà trẻ con
Hiền từ nhảy múa lon ton
Triều cơn tức tuởi khóc mòn con ngươi
Người khùng tâm trí rộng cười
Hồn treo khánh biểu năm mười ung dung
Bao tầng giấy xếp thư khung
Chẳng bằng nếp sống người khùng người điên


Thắng cảnh

Những đồi quy tụ điển hoa
Dọc ngang huyền thể diệu đà bước ngân
Đá say trên đỉnh thượng tầng
Thùy quang đối ngẫu bóng vần mây bay

Trần tình ngự ở bàn tay
Mồ nguyên xác lá đợi ngày tái sanh
Tâm tư chẳng rõ trọn vành
Đường cong thiết ngữ đầu cành chân ly


Ngữ tánh đày đọa

Một cuộc triển lãm trên sông Lệ Hằng
Người đi, kẻ đứng lại
Có nhiều quan điểm được ném xuống,
Cũng như ngờ vực
Một thang dân rảo bước, tách ngoài vòng trục
Tiếng khóc đủ làm cho ly sinh chú ý
Khi giỗ giành và an ủi, được cho hay
Tôi không thấy gì ngoài ngữ tánh
Bị hành hạ bởi triết lý tư duy
Vì ban đầu thản đế biết chân thực
Là thiện mỹ, hoà điển trí muôn vương
 

Van Batio

Well-known member
Giải thoát - Detachment

Giải thoát tôi khỏi những điều phiền muộn
Và khi đó, tâm tôi là cánh rừng
Vòng đất đá, sỏi viền cây hoa
Sự tĩnh lặng, sự diệu bày, sự tha tri

Giải thoát tôi khỏi những khổ bi sầu luỵ
Và khi đó, tâm tôi là cánh diều
Vút bay trong gió chiều vô lung
Sự thản thiện, sự tột miền, sự tự do



Chốc lát

Trong chốc lát, ta chết đi
Bởi vì sao, em biết không
Chả bởi chi cả, hỡi tôi
Sự như lá rơi trên cành



Giỡn chơi ngôn ngữ

Giỡn chơi ngôn ngữ rất nhiều
Bây giờ mới biết con diều đi tu
Con diều bạn với trời thu
Cùng bay vút tốc trên mù sương xanh



Làm mào - make color

Ai nói tao làm mào?
Tao make color instead
Tao nói av giọng Mỹ
Cũng có lúc britain english
Cũng lúc vietnamese english
Tụ chung cuntomania english
Tao tạo ra màu sắc
Để vẽ nên những bức tranh
Tao quậy nát bét bảng palette luôn
Chấm từng chỗ chi tiết nhỏ và hao xăng trí óc
Trí đại từ đại bi thúi quắc
Trí móc meo rơm rạ lùm xùm
Trí phổi bò, quậy tung đuôi heo chuồng chó cóc beo
Trí chí da đầu lẫn lộn quang xiền, tức chtris ly khai ngay chớp ban mai
Hoàn thành một kiệt tác
Tao liền ném xuống biển mạnh và sâu
Có nhiều khi đốt tại chỗ
Đốt càng nhiều càng bớt khổ
Xay xát từng góc bừng quang phổ
Thôi hoài cổ, đỡ mỏi cổ, mình về chơi thuyền gỗ
Tao Picasma
Với phong cách phối màu kì lạ
Để ko ai hiểu
Rằng chính tao cũng ko hiểu
Nhưng đó cũng ko phải làm kiểu
Hay tỏ ra một thái độ dè bỉu
Cũng chẳng phải tiu ngỉu
Hay dỗi hờn sắp đặt thời khoá biểu
Tất cả chỉ là mộng liễu
Mà tao hoàng hồn kể ra như chú tiểu
Một loạt những chuyện gì, chuyện gạch xoá (bao nhiêu?)
Tao số 2 rồi quay về số 1
Tao số 1, ko trở ngược số 2
Tao ko hai, nghĩa là tao số 1
Tao số 1, tức tao Tameji

or

tức tao vua ly khai
Picasma: Picasso, bodhidharma



Tôi là ai

Tôi là ai trên thế gian này
Một mặt người, một mặt quỷ, mộng hư hao
Một tiếng chuông vang trên triền cổ tích
Làn sóng nhỏ giữa thuỷ nguồn vô lung

Tôi là ai trong miên trường ngẫu nhĩ
Một mặt cười, một mặt khóc, mộng phân vân
Một khúc hát trong tư nghì khoảng cách
Người tự hỏi bến bờ còn bao xa


Welcome to my hell

Welcome to my hell
There's a lot to tell
It's where you'll be beat and fail
Too many times, but don't be melted
Act like beast, not a snail
All of sufferings, skip the yell
You fall, you get up, and you sail
Remember the verse, as it gels
From hell to fairy tale
From fairy tale to glory tale
 

Van Batio

Well-known member
Nhớ lộn. Tháng này làm gần 70 bài lận. Kỉ lục đó giờ luôn. Ko hiểu. Gần đây cả năm mỗi tháng 1 bài
 

Van Batio

Well-known member
Lời tiêu tao

Bây giờ tôi đứng lại đây
Với đầy đủ trí lưu đày trở ngôi
Nhưng ôi hương chết thật rồi
Mình tôi goá bụa giữa lời tiêu tao


Lạc dương (edited)

Anh hiểu rằng từ một bờ cát trắng
Đã tạo nên ngàn tự tánh dung môi
Khơi tri hồ mùa đầu tiên lấp diện
Theo ngôi lời vòng khép chặt đôi mi
Từ khởi trí thi đàn vang thiện khúc
Kể em nghe qua rất mực buồn vui
Em có nghĩ những điều đơn dị ấy
Là thật ra toàn vẹn hết tâm hồn



Tuyên ngôn lilcraze

Ko đúng! Tao số 1! Tụi nó cứ cho tao là sane nhỏ, tức Lilsane, một sự bình tĩnh nhỏ, và đáng yêu. Nào phải vậy, tao Lilcraze. Cơn cuồng nộ của tao phát tiết như sa mạc dậy thì mù sương diêm dúa bốp chát du mao. Mà ở đó, bất kì cái lông mao nào đều cũng phải bị bào mòn ra dớm dúa sặc mùi kinh dị, thấy mà thương, nhìn ko ra một cái gì nữa, một cái gì đó nó quá đỗi ấp úng bạt ngàn sa le nguyên ri. Cái nguồn cơn thịnh nộ ấy chẳng đến từ alpha, cũng chẳng kết tập tại omega, rất có lẽ tại lưng chừng almega? Thế thì cái nguồn cơn thịnh nộ từ hoạt nhiên vô duyên vô cớ lẫy lừng trừng trị trúc vành diệu mi liên hư tồn chiếu điểm almega ấy, là nằm ở đâu. Ai có thể trl đc câu hỏi này? Chưa ai cả. Và cũng có thể mai sau nữa, cái tờ answer sheet vẫn là một màu trắng xoá tinh vân y như món chè khúc bạch thằng như lai thết đãi muôn vị chư thuỳ những buổi, những lần hoàng hôn thong dong lạ lùng mẫn ý ấy. Ấy thế mà tao luôn đau đáu. Mà càng đau đáu, chẳng thể Lilsane. Tao trở nên quyết liệt phóng bay và chúi lượn từ thiên thai 18 tầng đáp thương vong mặc tần rủi ro xuống áng đất bao la, chỉ để tìm ra một câu trl, duy nhất? Độ cao ko thành vde, tao sẽ bve hai cái bàn chân đến cùng. Dẫu cho mặt mày banh bấy thoái dị mưng mủ banh le che, văng luôn cái hộp sọ bong tróc so le, tao ko care. Dĩ nhiên, với đôi chân vô tỉ đc bve tuyệt đỉnh tinh tươm ấy, tao lại tiếp tục mò dậy, lao ngay vào trận càn bích tưởng cuộc truy điệu tầm ruồng đôi chân lý mới quái đản tồn liên ma mãnh hồi hộp li dị kì nhiều tình tiết gay cấn kịch tính rất đỗi rất mực bình sinh gay go. Và luôn luôn rắp tâm tranh thủ phá hoại giở thói côn đồ miệt vườn vandalism, hoạt phối màu sa le ngàn vương chịu chơi ở bất kì đâu. Tao Lilcraze, một sự cuồng điên nhỏ, giữa bất tận tuyệt kì du mao.



Anicca
Trên một vệt của ly tao
Ta thấy xác nắng nằm ngả nghiêng
Còn lại gì sau cái chết
Hay là tiếng thở của hình dung



Cuộc đời mới

Như một triện tối xa bờ trong đêm đen
Tôi nhìn lại, không thấy gì ngoài lệ thư
Màu và sắc, trôi theo nguồn hoàng tuyệt
Từng góc thức nhỏ, mở ra triệu hình dung

Như một cõi phiền nay trôi xa mồ tăm tích
Tôi nhìn lại, không thấy gì ngoài cơ dung
Từng cái chết nhỏ mở ra cuộc đời mới
Nơi chân trời, một thiện phước rộng vòng tay



Darkness is pure
Bóng tối là thuần tịnh
(Bản full 5 khổ)

Định nghĩa thế nào về màu đêm
Từng chu huyền sáng phiêu mất rồi
Còn lại chút tờ se rất mỏng
Thiên hà bầu bạn với hình nhân

Triền mở phía trước là trùng miên
Vòng trôi khuất sâu chờ đợi miền
Hoà chung tiếng thanh vần tại điệu
Cơ hồ kì lạ, tiến về đâu

Triều áng lưỡng nghi, chấp nhặt hồn
Màn tối tưởng tri, mơ thiết ngâu
Hàng chân phước sa la bỏ dở
Nghiêng bước thiền điệp thán cung mi

Nhịp khởi ánh thức nơi tinh thần
Cái nhìn hồng liên lời đầu vọng
Thiều tăm tích, trôi xa bến cũ
Theo cội nguồn, biển cả hoài dung

Tìm ở góc nhỏ một cành hoang
Đường ngã liêu xiêu ta thấy gì
Bóng người thi lao qua dĩ vãng
Và làm lại cuộc tuyệt thần tiên

Bài darkness 3 khúc giữa làm kiểu diễn dịch. Tùy độc giả chọn. Tao vẫn muốn gọn, đầu cuối, 1-5
 

Van Batio

Well-known member
Trùng dương (Vô xứ nhị thần)
(Cũng vậy, sửa mỗi tiêu đề)
(Ko có xứ cụ thể để kể, để tả, 2 thần, thần khí yêu nhau, vô biên => vô xứ nhị thần)

Anh hiểu rằng từ một bờ cát trắng
Đã tạo nên ngàn tự tánh dung môi
Khơi tri hồ mùa đầu tiên lấp diện
Theo ngôi lời vòng khép chặt đôi mi
Từ khởi trí thi đàn vang thiện khúc
Kể em nghe qua rất mực buồn vui
Em có nghĩ những điều đơn dị ấy
Là thật ra toàn vẹn hết tâm hồn


Hoang lạc tưởng

Này bằng hữu, anh có biết gì là hoang lạc tưởng
Là khi tôi đắm mình vào những việc tôi làm
Dù việc đó rất chi là nhỏ nhặt đi nữa
Vào lúc đó, tôi tự do, tháo gỡ mọi sự ràng buộc


Ly tao trong thế giới

Ly tao trong thế giới u mê này
Tận cùng tiếng thét phủ trùng đại dương
Ngay bây giờ đây, trên miên trường hoài lộ
Khải dĩ vẽ lên một dung hình thuỵ quyên
Ta không thấy được trò chơi ký ức
Từng bước xoay ngược vòng trở lại kiếp man di
Ý thức đánh rơi từ một lần thua cược
Với cuộc chếnh choáng đại mộng thần hoang du


Giấc hoài vọng

Một giấc ngủ đã qua bao mùa hoài vọng
Người nằm đây hồn chờ ai trên thiên giới
Ta chờ ai trong cõi đời đầy ưu tư
Hỡi những kẻ tìm hạnh phúc ở trời âu



Thế giới vọng tưởng - illusional world

Ta lạc vào thế giới vọng tưởng
Triều nguy nga phát tiết anh đài
Cơn say lời lẫm liệt hoa lư
Còn lại gì hay chỉ màu ma

Bao kẻ điên thường không biết dừng
Mộng lảo đảo như huyền châu dung
Ánh trăng tàn gương treo huyễn ảo
Đây là đâu giữa những niềm riêng



Những ông vua vô sân vùng ả rập
Vì tham quá tận nên chẳng thể sân
“Ô này tình ái, sân thật ích kỉ, vô vị
Bởi ta ko đủ thời gian cho các việc thừa”

Vì sao có câu này. Cái trong ngoặc kép chính là đúng nguyên văn của một ông vua ả rập thời nào đó. Ngoài ra ổng còn nói thêm lúc đó và mấy lúc lặt vặt kc, nên có dị bản, nhưng ko sai biệt nhiều, vdu như:

Những ông vua vô sân vùng ả rập
Vì tham quá tận nên chẳng thể sân
“Ô này tình ái, sân thật ích kỉ, vô vị
Bởi nó giết chết cuộc vui của đôi ta”...
“Ta là 1 ông vua vô sân...”

Cái câu này bị lan truyền ra, ngta mới làm thơ, phổ nhạc về nó, dài ra. R mấy thằng vua chúa nhỏ lẻ kc, quý tộc kc thấy hay, học theo. Chủ nghĩa vô sân ra đời, đại loại, tập trung bù khú ăn chơi có học, tham si cho thoả chí, quên sân, quên thù hận lặt vặt. Đỉnh cao chủ nghĩa vô sân giai đoạn đó. Tình huống?

Là cái ông vua đó, đẹp trai, đa thê, có bà vợ chính. Dù dc chiều chuộng hết mực nhưng bả gato thiệt, hờn ghen, giận dỗi lặt vặt. Cho nên một hm thằng cha vua mới phớt tỉnh nói ba câu đó

“Ô này tình ái (tình yêu, vợ, nương tử, hiền thê...), sân thật ích kỉ, vô vị
Bởi ta ko đủ thời gian cho các việc thừa
Bởi nó giết chết cuộc vui của đôi ta
A là 1 ông vua vô sân”

Là vậy. R tại sao nó bị lan truyền ra cũng ko rõ. Con hầu nào nghe lỏm chăng?

Lan man kết bình: Thời nào ko biết, rồi thực hư câu chuyện. Nhưng nếu có thiệt, thằng viết bài này từng là ông vua phát minh ra câu nói đó, cụm đó?

Is luân hồi real?

Ta là ông vua vô sân.
Vua vô sân.
 

Van Batio

Well-known member
Dư âm đồi xuân

Một màu đen sơ sài
Một phông nền đã cũ
Ai trả lại cuộc đời
Đánh mất bởi triều nghi

Điều gì còn giữ lại
Giữa vô số hư biên
Con sóng đi xa bờ
Trôi ra biển phù sinh

Mặt nào là mặt nào
Mắt nào là mắt nào
Môi nào là môi nào
Ôi những cuộc dở dang

Cung thiền bích vỡ vụng
Trên con đường viễn lý
Dư âm giữa đồi xuân
Nơi bóng người đi hoang



Khoảnh khắc

Tôi nhớ lại từ một phút giây
Thân tôi đau, tâm tôi định tĩnh
Khoảnh khắc ấy, tôi nên bất tử
Tan biến đi, chẳng giữ lại gì



Anicca
Tôi thấy vô thường như một vị thầy
Một vị thầy truyền tâm pháp
Đây là những điều minh bạch
Đây là sinh
Đây là già
Đây là bệnh
Đây là tử
Không ai được phép quên

Cái bài này thật lạ lùng. Đơn giản vậy thôi mà hm đó, dg ngồi surf lướt net sau vườn nhà, tự nhiên đọc lên vậy, trong đầu, mấy ý tứ đại loại, r khóc đẫm nc mắt, cảm xúc ghê gớm. R mới ghi ra là như thế. Giờ đọc thì thấy bt, còn hơn bt. Còn lúc đó thì... kì quá. Ngộ

Như kiểu nhớ lại một lời giảng từ hồi tiền kiếp, cái hoàn cảnh khóc lúc đó là vậy. Như kiểu mình fail ông thầy, với lại mình chợt nhớ lại bản chất cuộc đời nó đúng như ổng nói, hay là mình tưởng nghĩ, tưởng nói bài thơ.



Phổ eng bài tàm phương

Glimpse

I never know
Right in this life lies a solitary sky
My walk is trembling
The tender gaps, blurred colors; every pigment falling apart

I never know
Statues are always silent
Stay nonchalant grasses and flowers
All eyes are seemingly overloaded
The pure tide one day goes far away




Dg ngồi rảnh ở không như mọi khi, chợt nhớ lại điều này, hay là chợt nghĩ ra ảo tưởng. Cái bài lệ thơ hm bữa tên kc của nó nữa là: lệ thư/thơ đông âu. Nội dung vẫn ko đổi. Chắc đúng vậy luôn. Paste lại kèm nhận định nhẹ: hình như tưởng trí làm ra chứ đâu, xong r tự hoang tưởng có sự kiện nào trong quá khứ, ai làm ai làm. Nghi tao làm bài này quá, r hoang tưởng tiền kiếp hay cảm nhận dc quá khứ. Thần kinh trung?

Ở thế kỉ 16, một người thổ nhĩ kỳ đưa hình ảnh lệ thơ vào thi ca. Lệ thơ, hay lệ thi, tiếng anh tạm chuyển dịch là poetic tears, or noun phrase poem tears. Ông này ko đầu tiên thế giới, cũng ko phải đầu tiên châu âu đưa lệ thơ vô thi ca. Cái kc biệt là bài thơ gây ra tiếng vang, trong cộng đồng ổng. Khá kc lạ. Bài thơ có đoạn như sau:
Dạ khúc ca (tên kc: lệ thư đông âu)

Tôi không nghe
Cũng như thấy
Thảy những gì thế gian làm
Nhưng này
Tôi đã nghe
Và tôi thấy
Tiếng khóc của những dòng lệ thơ
Tiếng khóc kham cầu sự giải thoát
Đang đợi ai như thế

Bạn hỡi, có biết chăng
Rồi một tiếng lặng, sẽ dẫn ta đến nhau
Trong đêm huyền, lệ đi vào tâm trí
Cốc được đầy, một lần nọ, lệ lại an vui


Là như vậy. Đọc bài này có người thấy rung động là lạ ko hiểu làm sao. Người làm bài này chỉ là 1 con người bt ko danh nghĩa cụ thể. Nên khả năng bài này chưa từng dc phổ biến rộng, publicly. Nó chỉ trong vùng nhỏ, những người quanh ổng biết dc.



Năm 2018 có dịch, phổ thơ bài này. Đó nay có 2 bài phổ thơ nhạc eng. Là bài khánh hội, dịch từ the mummers' dance. Hai là bài này, huyền sử county down, dịch từ the star of the county down. Bài khánh hội hết waltz. Bài này chắc còn sửa dc chút nữa cho nhuần hơn mà làm biếng, nên thôi khỏi, để vậy. Cũng tàm tạm

Huyền sử County Down

Banbridge Town ở County Down,
Một ngày sáng tháng 7
Trên con đường nhỏ, thiếu nữ dạo bước
Nở nụ cười, em đi qua tôi
Đẹp dịu dàng với đôi chân trần
Ánh cùng màu tóc nâu sẫm
Này hỡi tiên nữ, tôi rung động
Giây phút này, thật khó vội quên

Từ Bantry Bay đến Derry Quay
Từ Galway về Dublin Town
Không ai sánh bằng em
Người con gái ở County Down

Nàng vội mất hút, tôi lặng nhiên
Liền dõi theo, với tâm tư lạ kỳ
Rồi tôi hỏi khách qua đường
"Tiên nữ tóc nâu ấy, nàng là ai?"
Người cười và đáp rằng
"Nàng là viên ngọc quý xứ Ireland
Young Rosie McCann vùng bờ sông Bann
Là ngôi sao sáng của County Down"

Từ Bantry Bay đến Derry Quay
Từ Galway về Dublin Town
Không ai sánh bằng em
Người con gái ở County Down

Nàng sẽ lại đến, vào lễ tạ ơn
Và tôi sẽ diện đồ thật đẹp nhất
Với giày bóng, nón thẳng tăm
Để lại thấy đoá hồng nâu cười huyền diễm
No pipe I'll smoke, no horse I'll yoke
Cho đến lúc đất này ngả màu nâu
Cho đến lúc hàn huyên bên lò sưởi
Cùng hiền thê, ngôi sao sáng của County Down

Từ Bantry Bay đến Derry Quay
Từ Galway về Dublin Town
Không ai sánh bằng em
Người con gái ở County Down

Để lại thấy Rosie cười huyền diễm
Không tẩu tôi hút điếu,
Không ngựa tôi đánh xe bò
Cho đến lúc đất này ngả màu nâu
Cho đến lúc hàn huyên bên lò sưởi
Cùng hiền thê, ngôi sao sáng của County Down
 

Van Batio

Well-known member
Thì đó. Có cái lạ là tao ko bao giờ đọc cái gì cả. Tức là. Ko lq. Hằng ngày chỉ lo ăn uống chơi bời sinh hoạt. R tự nhiên nó làm ra vậy. Ngta cứ tưởng chắc phải đọc nhiều cái thứ gì, r gắp chỗ này chỗ kia. Ko có đọc cái gì luôn. Là sao. Hay tiền kiếp? Hay tự nhiên nó vậy?
 

Van Batio

Well-known member
Có một giai đoạn thì đọc bùi giáng thôi. Mà đọc cũng hổng phải nhiều, hông phải dạng cố tình nghiên cứu. Kiểu hiện trên newsfeed fb thì đọc. Đại loại

Đọc thơ rồi một số giai thoại ổng

Ngoài ra ko có đọc cái gì hết nữa cả. Mà thơ thì như của ng đa nhân cách vậy, lạ lùng, đa xứ. Như tiền kiếp. Lúc tây, lúc ta, lúc tàu, hán việt từa lưa. Cũng ko nghiên cứu hán nôm mấy luôn. Tự nó tuôn ra. Là sao. Tiền kiếp is real ko? Mà giờ nó vẫn là thuyết luân hồi, ba chữ, chứ chưa phải chân lý luân hồi, nên cũng ko vin vào hết dc. Có thể đơn giản là đa nhân cách, hoặc cái não bị biến dị, hoặc có năng khiếu nhỏ nhỏ đủ dùng về dạng xoắn ngôn ngữ, nhân xưng trong thơ này kia

Lại nói tiếp vdu, tàm phương. Chính bản thân tao cũng hông ngờ. Sao tao làm dc. Tao như, một cái gì luôn. Nó, lạ lùng. Nó nửa lục bát vn, r gốc tàu nhẹ có, r tư tưởng gì của tây. Tùm lum hết. Kì thiệt. 90 triệu ng, tao làm bài này. Nói bài đó. Làm cũng khó ko phải dễ. Nó đâu đơn giản. Coi như xong dc khổ 1. Là ko nghĩ ra dc. Để đó. Gác lại. 1 năm sau gì mới bỗng nhiên làm dc. Là, thôi giờ coi lại bài này thử. Coi có phát triển dc ko. R đọc lại. Chỉnh sửa ghép từ từ. Như đặt luôn. Nó giống như, cho nhau

Mà nói chung tao thấy cái bài đó kì. Nó làm sao. Nó tổng thể nhiều thứ. Nó có vẻ gì iconic dc. Một cái nhân cách nào đứng sau nó làm nên. Tùm lum hết

Ghê

Anh đâu nào biết trên đời
Ở ngay cái thân phận này, có trời hoang liêu

Post lại cho xôm

Tàm phương

Anh đâu nào biết trên đời
Ở ngay thân phận có trời hoang liêu
Bàn chân bước nhịp phiêu diêu
Tầm tay khoảng cách màu xiêu ly hình

Anh đâu nào biết tượng thinh
Cỏ cây dung dị vô tình quanh đây
Trần gian ánh mắt đong đầy
Triều nguyên bất chợt một ngày xa xăm

Giải thích hả. Thì cái tượng nó làm thinh đó. Lúc khó khăn đau khổ csong vậy, thiên nhiên tự nhiên này sao giúp dc. Rồi những tâm tư con người, thế gian, nặng trĩu, lấy ánh mắt, làm đại diện, đong đầy lên. Rồi vô thường, triều nguyên coi cục bự vậy, mất sạch sau vài giây. Mà càng giải thích nó càng dở. Phải tập hiểu kiểu trực niệm âm niệm như lúc nghe tiếng anh, giao tiếp tiếng anh mới dc
 
Sửa lần cuối:

Van Batio

Well-known member
Tại vì nếu nói ra giải thích. Chắc ước chừng giải thích tầm 70% số bài. Chịu sao thấu. Làm lơ luôn. Chim cút. Post xong im re. Post tiếp. Phải có thời gian, ăn uống, phơi đồ, tiếp mấy con ghệ nữa. Tùm lum
 

Van Batio

Well-known member
Ah còn cái chuyện xưng tao hả. Có nói trên diễn đàn cũ r. Cái này nó như dạng, nói chung là bị ám ảnh tiền kiếp, kiểu hoang tưởng đầm. Là hồi xưa đi tu cao gì đó, hay là cái vùng dân tộc. Quen nói tao, trịch thượng rồi. Do cao quá nó phải vậy. Tự nhiên giờ nó thành vậy luôn. Tức là mình vẫn tôn trọng ngta. Kiểu hổng biết sao. Nó bị lậm. Cái tiền kiếp. Danh xưng tiền kiếp. Hay là điên
 

Van Batio

Well-known member
Thằng batio mà tao còn chửi nó luôn mà. Tao đập nó luôn. Tao có ngán thằng nào
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom