Tu hú thiệt tình

Van Batio

Well-known member
Mà xưa đẹp trai bạo. Sau đợt bệnh làm phù thủng, giảm chút. Mà vẫn mê. Lạ
 

Van Batio

Well-known member
Thế là dở r. Hoặc ko ở gần nên ko thấy dc rõ sóng. Đến giờ vẫn ko rõ admin trảm mình vì gì
 

Van Batio

Well-known member
Bả nói lan man gì tao spam bài, nói những cái gì ko lq thơ. Tao lấy làm lạ nhẹ. Xưa cũng nói nhảm. Bả ko làm gì. Nói chung là nó sau cái sự vụ này. Tao khoe vô tình đào hoa. Khoe có tha tâm thông đệ ngũ dù vẫn tham sắc dục. R làm 70 bài trong tháng này. Vẫn nói lảm nhảm liên tục, r post thơ ông đệ nhất. Vậy là lý do nào.

Có cái ngộ này mày. Ở topic mới, tao làm y vậy, khá ngoan, nói nhảm cực ít, coi như hý họa. Ban luôn. Bà này khó ở mày ơi
 

Van Batio

Well-known member
Tin ko. Bả ban một ng có tha tâm thông. Ng mà trong xh giờ quá ít ai đạt lại dc. Sự tích thì lười kể. Bả. Ko thể tưởng tượng dc việc bả làm
 

Van Batio

Well-known member
Nói mày hiểu kiểu mà. Cái bình diện. Nó trời vực. Ko có bắt nhịp dc. Big gap
 

Van Batio

Well-known member
Cái suy nghĩ mà về, thơ ra thơ, ko spam gì đó. Mà xưa luyện ghê. Bỏ r nó vẫn còn. Hông hiểu. Nghe như lời thằng bảo nguyên từng vẹt, nghiệp theo ta như hình với bóng. Cảm giác tiền kiếp luyện thành ttt mà. Luyện cái này ko đủ lực, bể đầu, vô bvien, hay chết luôn
 

Van Batio

Well-known member
Thì đó. Ngta 60 năm có lại, mà dc chăng hay chớ. Tao 60p. Tin dc ko. Có gì vô thác ghềnh coi lại sự tíchh. Gọi là hiếm có. Vậy mà bị ban. Mé. Làm như tao nghĩ. Thua. Mà cũng ko cần tôn trọng. Mà cũng đéo nể nhẹ luôn. Đáng sợ lắm đấy
 

Van Batio

Well-known member
Ko biết. Có nhiều giả thuyết. Có thể là do tao luyện nên bể vùng tưởng thức lại. Nên nó bị nâng tưởng thức ngôn ngữ lên kiểu gì. Hoặc nói chuyện đơn giản nó là tiền kiếp. Bây giờ nó theo tới đây. Mọi thứ chuyển hóa, ko mất gì cả
 

Van Batio

Well-known member
Vai vế hả. Nói sao giờ, nó khó, xh giờ tới đây. Nên khó lấy vdu. Đại đi. Coi như mình dg nói như còn thời của pháp quyền như bên tây tạng. Tức là tao là chủ tịch quận, của bà dân quèn admin. Vậy mà bả ban tao đó mày
 

Van Batio

Well-known member
Tao cũng muốn bỏ mà nó như dây xích zậy khó hiểu. Bỏ luyện rồi, còn tha tâm thông quài. Trên topic cũ có hé lộ vài kỉ niệm thần thông. Có gì qua coi
 

Van Batio

Well-known member
Admin bên đây có vẻ bình tỉnh, máu lạnh, tập tách gỡ tốt. Admin bên kia kì lắm, tính khó ở, như ng già, nhắc tao suốt, ách xì suốt
 

Van Batio

Well-known member
Mấy người mê lận. 3 người. Còn mấy e chưa lộ nữa. Ko biết sao. Trong khi lờ đờ, dật dựa
 

Van Batio

Well-known member
Cái sóng của cng nó nguy hiểm. Dĩ nhiên nó nguy hiểm với những thằng như tao. Thằng ko nhạy thì đâu lq gì. Kể truyện mới độc quyền trên đây. Hồi xưa còn dg luyện chút. Cái trong khoảng tg tết, có ông ng quen lâu năm đến nhà. Là lâu r ổng mới ghé. Mà thời điểm đó dg luyện lại, nghiệp nhắc, nên nhạy. Do sự cố gì đó, cả nhà ra mở cửa chậm cho ổng, mà ông già thì ngồi ngay đó. Tạo cảm giác như là, nhà khinh thường khách, biết mà ko ra mở. Mà ông già ổng dg mệt, hay ngái ngủ gì đó, đại loại. Chả ai cố tình gì ở đây cả. Trời đất ơi. Tao ra mở, cái luồng của ổng làm tao ho sặc sụa. Ho suốt buổi. Phải. Ổng về gần 1 tiếng sau mới hết ho. Cái sóng cng, vui buồn hờn giận, thù ghét, ăn vô nguy hiểm. Hiểu nó như sao. Như thằng mắc dịch nào mà đốt lá vậy đó, khét lẹt lên. Thì cái sóng nó tác động như vậy dc, chẳng qua mức tưởng thức mày bt, thì mày ít ăn, ít ảnh hưởng. Chứ mà ăn dc, thì nó cỡ vậy, như nghe rõ mùi đốt lá luôn, độc hại cỡ đó. Ghê gớm. Là thằng cha đó dg hiểu lầm hiểu ko, bung cái sóng nghĩ đó ra. Có thể là chả ngừng r, nhưng nó vẫn còn trong ko gian, tao dg nhạy, ăn hết luôn. Như là ăn nguyên mùi rác, mùi lá đốt phạm vi gần vậy, đại loại. Sóng. Bởi vậy mới nói, phải lan tỏa những cái gì, tư tưởng tích cực, là zậy. Thiên hạ ăn cái sóng đó thì mới luân hồi tốt đẹp hơn, sống đã hơn. Đó. Nó có
 

Van Batio

Well-known member
Tao hồi lần nghe ông chú nghĩ gì qua dt luôn. Thế giới thật sự ko có khoảng cách
 

Van Batio

Well-known member
Nói ngắn gọn là năm 19t tao vô tình sốt cao, r tự giác nằm thiền của cái phái đó, sau 1 tiếng hết sạch sốt luôn. Lạ lùng hm đó. Là lúc đó mở lại mà ko hay đó

Về sau mới thấy ủa cái gì vậy. Sao mà con bạn ng thân nói, nghĩ gì, mình nghe hết trơn vậy. Từ từ nhận ra

Hồi cao đẳng còn vui nữa
 

Van Batio

Well-known member
Hiểu cái chết

Liệu rằng anh có hiểu được cái chết
Tinh thông như một vị thầy, thiện nghệ
Cái chết, evanescent
Nơi chấm dứt mọi cuộc chơi
Mọi hiện hữu mê lầm hoang tri
Ô anh chưa bao giờ hiểu
Vì mỗi lần tôi hỏi
Anh đều quay lưng đi


Giải cứu du định đề (tựa vui)
Thu ngữ ca (tựa nghiêm túc, mới nghĩ đại)

Những du định đề dần trở nên thường nhạt
Tôi tự hỏi
Liệu rằng có lối thoát nào cho mục vụ này
Thật hay đùa, tinh anh ca
Đôi tay ta đã đan chặt lại, vẫn chẳng tìm thấy tiếng nói chung

Điều gì còn giữ lại giữa muôn vàn sắc vị minh khai
Đêm sẽ qua, và bình minh ngay chờ đón nhận
Đến thưa rằng
Có lẽ nào, chỉ là đơn giản thế
Cơn thanh ý không mời gọi gió lùa
Buông đôi tay, và hiện đời tự do



Trôi dạt

Tôi đang trôi trên khuôn hình lạc nhịp
Lạc giữa cơ đồ phách lỗi đâu đây
Hoảng thức nói rằng, kẻ tiêu tao khác gì một mù sương hợp phức
Kẻ đã thách đố, sinh diệt giữa những trùng biên xanh liêu
Điều này lạ hay không lạ, khi xét đến
Có bao giờ anh thấy, một triện tối xa bờ sẽ quay lại
Hay là đi xa mãi, khuất dương tuyệt mù thinh ly


Dấu thời gian

Dưới bóng thời gian liệu có tồn tại
Một góc phôi sinh trải đủ nơi này
Làn hơi ấm trở dài trên từng thớ
Mỗi bóng tờ là tràng hạt nguyên tiêu

Ngày lỗi hẹn hay là ta lỗi bước
Đem nắng vàng khép gửi vào lặng thinh
Đôi bàn tay nan kéo gam màu mộng
Một buổi nọ bay khắp khung trời hồng



Nhắn gửi samantha

Samantha
Nàng ko thể với lối lý luận đó,
Làm nên một cuộc tuyệt thần tiên
Nàng hãy hát lên bằng tịnh thuý phúc lôi quang nguyên
Nàng hy tạc những kẻ cơ hồ bằng diêm mây bén lõi
Nàng tha thứ và thoạt triền ngân du trên cung tri bờ cõi
Nàng thư thả buông gót hình mẫn thức hoa uyên
Để tự do réo tên nàng bên suối gọi
Để đề hồ nay còn mãi dấu tích tha nhi
Có lẽ nào đấy, rồi nàng hỏi ta, với đôi chút ngần ngại
Việc này có nghĩa chi, và ai sẽ chịu trách nhiệm
Xin chàng hãy chỉ ra cho thiếp thấy
Một giới hạn khả dĩ của huyền tập thi khung
Ta bảo rằng:
Chớ nên nghi phiến, chất phụng tác chẳng thể trùng sinh
Kẻ bức bách vốn dĩ muôn đời không thật có
Kể dâng hiến mãi trọn đời chỉ hiến dâng
Đôi mắt y cháy đỏ niềm tràn huyên thâm mẫn trí
Đôi chân y lảo đảo đến bến bờ nhật trị
Đầu lưỡi y không ngừng sục sạo các giác vị nguyên sơ
Hoặc là để cho nó bay màu phá lệ
Hoặc là để cho nó tự tồn năm qua
Hoặc là biết nó với thâm tâm ta và

Ô không, hoặc là ta đã quá lời
Hoặc là nàng đơn giản
Phất đi chiếc đầm này
Và hoạt nhiên không chút thừa tác
Để người ta nói rằng
Người này tạo ra thơ



Trùng dương
(Vô xứ nhị thần)

Anh hiểu rằng từ một bờ cát trắng
Đã tạo nên ngàn tự tánh dung môi
Khơi tri hồ mùa đầu tiên lấp diện
Theo ngôi lời vòng khép chặt đôi mi
Từ khởi trí thi đàn vang thiện khúc
Kể em nghe qua rất mực buồn vui
Em có nghĩ những điều đơn dị ấy
Là thật ra toàn vẹn hết tâm hồn
 

Van Batio

Well-known member
Paste lại khúc giải thích cho bài samantha

Lại note tiếp để tránh gây confusion lớn. Do sự vụ vô tình làm gọn khuôn nhịp ý chữ, mà có dòng, phất đi chiếc đầm này, nếu nghe ko kĩ, như nghe ra, phất cái đầm lên, hắt váy lên. Như vậy sự tình là sao. Đơn giản là, đi bt với cái váy đung đưa nhẹ, phất phơ nhè nhẹ. Còn cái sự vụ rêu hoang mùn cưa mủ dột tỉ như dùng tay cố tình phất cái váy đầm như hồi nãy là cũng có, nhưng nó 10% thôi. Sự tình này đơn giản thuần tuý 90% là đi, và vô tình làm phất nhẹ chiếc đầm.

Ấy vậy.

Còn tại sao làm dc thì ai mà biết dc chứ. Chắc cái tình trạng quá độ mentality hỗ trợ phần nhiều đây mà.
 

Van Batio

Well-known member
Còn bài thơ số 1 trong tao là bài của ông bùi giáng. Có làm bài nói chút luôn. Có gì post sau
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom