Bài thơ Xuân vẫn lạnh như đông - Trần Thanh Việt

xanhngoc

Well-known member

Bài thơ: Xuân vẫn lạnh như đông​

Tác giả: Trần Thanh Việt

Xuân vẫn lạnh như đông.jpg


Đến nay mọi người đều hưởng lễ Tết,
Sau những tháng covid hành quá bết,
Ai cũng mong một năm mới an bình,
Kinh tế bình phục,nỗi buồn tan hết!

Tưởng đâu xuân đến mai đào nở hoa,
Mọi người vui sướng hát khúc hoan ca,
Nào ngờ covid vẫn còn mai phục,
Đi ra đường luôn ghi nhớ 5K!

Tưởng đâu xuân đến đầy tia nắng hồng,
Hết những ngày giá rét buổi tàn đông,
Tết chưa hết,không khí lạnh tràn xuống,
Nguời cô đơn như tôi phải lạnh lòng!

Tôi đã rét từ xuân nhiều năm trước,
Cuối năm bảy tám,tôi định tiến bước,
Kết duyên cùng anh, chiến sĩ biên phòng,
Nơi hoang sơ, nhiều dân miền sơn cước!

Dự khi qua xuân hai đứa chung nhà,
Tháng hai năm bảy chin địch đánh ta,
Một vùng biên cương tiêu điều xơ xác,
Nhà cháy nám đen,máu nhuộm gần xa!

Tin anh tử trận khi ngăn giặc thù,
Đạn pháo nổ giòn,anh đã thiên thu,…
Bỏ lại sau lưng mình tôi rét lạnh,
Anh đâu rồi,bỏ tôi để viễn du !

Anh mất rồi,xuân trong tôi giá lạnh,
Mỗi năm Tết về lòng tôi thấy chạnh,
Se sắc tiết xuân còn rét mùa đông,
Dẫu nắng hồng cho cây vươn thêm nhánh!

Bốn ba năm rồi,tôi vẫn cô đơn,
Thề chỉ yêu anh,cô lẻ không sờn,
Vò võ một mình,càng căm thù giặc,
Chúng phá nát sáu tỉnh bắc giang sơn!

Tôi đã già không thể nào giết giặc,
Mong các con cháu sau này gắng sức,
Vững tay súng giữ gìn đất ông cha,
Để xuân ấm nồng mọi nơi mọi lúc!
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom