Bài thơ Anh Giả Điếc - Nguyễn Khuyến

Nguyễn Khuyến

Administrator

Bài thơ: Anh Giả Điếc​

Nhà thơ: Nguyễn Khuyến

Trong thiên hạ có anh giả điếc,
Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây!
Chẳng ai ngờ “sáng tai họ, điếc tai cày”,
Lối điếc ấy sau này em muốn học.

Toạ trung đàm tiếu, nhân như mộc
Dạ lí phan viên, nhĩ tự hầu. (*)
Khi vườn sau, khi ao trước; khi điếu thuốc, khi miếng trầu.
Khi chè chuyên năm bảy chén, khi Kiều lẩy một đôi câu;

Sáng một chốc, lâu lâu rồi lại điếc
Điếc như thế ai không muốn điếc?
Điếc như anh dễ bắt chước ru mà!
Hỏi anh, anh cứ ậm à.

Bài này Nguyễn Khuyến chế một ông bạn thân giả cách điếc, thấy gì có lợi cho mình thì nhanh nhẹn hưởng ứng ngay, nhưng còn điều bận đến mình thì ậm à như không nghe thấy.

(*) Hai câu chữ Hán ý nói: khi mọi người ngồi nói chuyện và cười cợt thì ngây ra như gỗ, nhưng đêm khuya leo trèo thì lanh lẹn như con khỉ.

Nguồn:
1. Nguyễn Văn Huyền, Nguyễn Khuyến - tác phẩm, NXB TP Hồ Chí Minh, 2002
2. Đỗ Bằng Đoàn, Đỗ Trọng Huề, Việt Nam ca trù biên khảo, Nhà in Văn Khoa, Sài Gòn, 1962

Bài thơ Anh Giả Điếc​.jpg
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT
Đề văn cho bài thơ Anh Giả Điếc - Nguyễn Khuyến

Thực hiện các yêu cầu sau:
HIỂU (3,0 điểm)
Câu 1. Bài thơ hát nói trên là bài thiếu khổ, đủ khổ hay dội khổ?
Câu 2. Chỉ ra một thành ngữ được dùng trong bài thơ.
Câu 3. Qua hình tượng "anh giả điếc", tác giả thế hiện thái độ như thế nào đối với xã hội đương
Câu 4. Nhận xét về giọng điệu của bài thơ?
ÂM VĂN (7,0 điểm)
Câu 1 (2,0 điểm)
Anh/Chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 150 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về vai tro của
rc trong cuộc sống.
Câu 2 (5,0 điểm)
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt.
Ngõ trúc quanh có khách vắng teo.
Tựa gối ôm cần lâu chăng được
Các đâu đớp động dưới chân bèo
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom