Bài thơ Biển đêm - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình buồn về biển và sóng

Huỳnh Minh Nhật

Administrator

Thơ Tình: Biển Đêm​

Huỳnh Minh Nhật

Một bài thơ tình gợi nhớ đến những ngày tôi còn ở Nha Trang, đó cũng chính là lúc tôi và em vừa mới xa nhau. Biển với tôi luôn là một bày tay rộng lớn vỗ về khi tôi mệt mỏi, biển với tôi rất rộng lượng, nhẹ nhàng và ấm áp. Rồi có những đêm cô đơn, rồi có những đêm không ngủ, thức trắng với khói thuốc, thức trắng với nhớ thương, tôi lại tìm về với biển, nghe sóng vỗ về, nghe lời biển gọi. Cứ lang thang kiếm tìm gì đó, có chăng là, nỗi nhớ không tên…

Biển cô đơn, bãi bờ cát trắng
Chân lạc loài vắng lặng trong tim
Anh bước đi lòng cứ ngóng tìm
Sóng mãi ru một thời kỷ niệm

Chiều tan dần thành phố vào đêm
Biển vẫn êm gió mềm vẫn thổi
Gió vẫn đây người xưa bước vội
Rối tơ duyên, tắt một mối tình

Trăng buồn chăng? Sao trăng lặng thinh?
Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinh?
In nghiêng bóng sóng khuya xa lắc
Còn “nơi xa” chắc đã quên rồi…

img_9949.jpg

Thơ tình buồn về biển và con sóng: Biển đêm

Mã:
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-bien-dem.html
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom