Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Bóng Dáng Người Xưa
Tác giả: Huỳnh Minh NhậtVòng lặp của tình yêu vẫn luôn diễn ra như thế và điều tốt nhất ta có thể làm có lẽ là quên đi bóng hình người cũ, dẫu biết thế, nhưng đâu phải ai cũng làm được… Ngày tháng cứ trôi vô tình với dòng thời gian chảy xiết, mùa đến, mùa đi, mùa lại đến, con tim vẫn cứ dửng dưng hoài nhớ về hình hài tự thuở nảo nao, để rồi có những đêm dằng dặc sầu với một trời tâm sự, rồi có những đêm ta tình tự với thơ tình, để rồi có những đêm rực buồn như thế…
Sao tình chết khi mới vừa chớm nở
Để nửa hồn lạc lõng nửa hồn đau
Áo tím ai lịm tím khoảng trời sầu
Ta điên dại bao nỗi niềm tình ái
Mùa nơi đâu để thu tàn rơi mãi
Mắt lá buồn xơ xác thuở còn xanh
Bóng hoàng hôn đưa ký ức mỏng manh
Chìm vào tối, khuất xa vào màn tối
Đêm lẩn khuất ngã ba đường lầy lội
Sương khuya rơi buốt lạnh rét bờ vai
Cuối đường kia hiển hiện một hình hài
Sao quen quá! Người dưng, hay tình cũ?
Thơ tình về đêm: Bóng dáng người xưa
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-bong-dang-nguoi-xua.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: