Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Chiều Đông
Huỳnh Minh NhậtThật kỳ lạ, đôi lúc tôi không thể phân biệt được sự lạnh giá, thế nào là lạnh vì những cơn gió buốt giá và thế nào là lạnh khi niềm cô đơn vây bủa? Nó thực sự khó khăn với tôi. Mỗi khi đông về và trời bạc trắng với những cơn mưa và gió rét, lòng tôi lại như vị cào xé bởi một thứ gì đó vô cùng êm dịu, có lẽ là những lưỡi dao của sự nhung nhớ, và rồi tôi dặn lòng mình quên đi, phải quên đi, nhưng dường như mọi chuyện vẫn không khá hơn…
Chiều nay mưa gió đổ trắng trời
Nhẹ nhàng xé nát tấm hồn tôi
Dư âm xưa ấy nay òa vỡ
Đưa mảnh duyên thừa trôi xa khơi
Gom bao nhung nhớ dệt vần thơ
Buốt giá trời đông vẫn hững hờ
Đông hỡi phải chăng mùa đông lạnh
Hay tại ngày tháng nặng chờ mong…?
Ta đã nín lặng biết bao ngày
Đã mấy đông rồi vẫn hoài say
Đông nay êm ái trao rét mướt
Tỉnh giấc mơ đời mộng tôi – em
Lạnh lẽo đông sang tràn lạnh lẽo
Mùa đông băng giá tràn mọi nẻo
Quên đi ta ơi, quên đi thôi!
Cho lòng thôi khóc thuở chung đôi
Quên đi ta ơi, quên đi thôi!
Thơ tình buồn mùa đông: Chiều đông
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-chieu-dong.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: