Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Chờ Mong
Huỳnh Minh NhậtThu đến, thu đi, thu rồi, thu nữa, tôi nhớ đến một anh chàng cứ chờ đợi người mình yêu qua bao nhiêu mùa thu vàng võ, cứ hoài đợi chờ, cứ hoài ngu ngơ trong sự hờ hững của tình yêu. Nhưng có lẽ không phải thu như mọi người, mùa thu đối với anh là vô tận, là mãi mãi, mặc xuân đang gọi, mặc xuân vẫn chờ, mặc hạ về hay đông đến, mùa thu trong anh vẫn cứ sống hoài dẫu ngoài kia cây lá còn xanh…
Một người lặng lẽ giữa đêm thâu
Lạnh không cứ đếm những hạt sầu?
Mùa đông mới tới bên đầu ngõ
Mà lòng băng giá đã từ lâu
Một người hiu quạnh, ai thấy không?
Biển người vô vạn cứ ngóng trông
Quạnh quẽ thu qua rồi thu chết
Lòng người vẫn một nỗi chờ mong
Mấy tuổi thu rồi hỡi người ơi?
Người ấy còn mãi ở chân trời
Dư hương xưa ấy: niềm trăn trở
Thu rồi thu nữa: vỡ hồn thơ
Người là ai thế? Tôi gọi anh!
Sao nỡ hững hờ với tuổi xanh?
Anh có nghe không? Xuân đang gọi
Anh có nghe không? Nghe không anh?
Thơ Tình Mùa Đông: Chờ Mong
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-cho-mong.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: