Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Đông Đến
Huỳnh Minh NhậtSau mùa thu chia ly giăng đầy lá nhớ, hôm nay trời chuyển sang đông, lạnh lắm! Để rồi có những ngày ta lang thang trên con đường thương quen với làn khói thuốc, chợt lạnh đôi vai, chợt cay sống mũi, thế là đông đến! Ta đã xa nhau, chẳng phải đường xa hay mình ở hai khoảng trời địa lý, chỉ là con tim đã trống rỗng với mớ cảm xúc ngày nào, cũng con phố ấy, cũng con đường và hàng cây già ngày nào cùng chung đôi ấy, chợt một ngày nhìn lại, cuối đường chẳng thấy người kia…
Bỗng se lạnh khói thuốc mờ man dại
Đôi lệ nhạt hai hàng đẫm sương đêm
Sống mũi sao cay? Bụi bay mù mịt
Thầm gọi tên ai… thương nhớ thêm!
Ngẩng mặt lên mùa đông đã đến
Lồng ngực lạnh gió lùa cả sau lưng
Ánh trăng soi – ngả bóng – người dưng
Sao nhói tim? Chân run lê từng bước
Em đã xa anh, xa hàng vạn thước
Chẳng phải đường dài chỉ là trống con tim
Ngày càng xa thêm rồi tận cuối con đường
Ngoảnh mặt lại chẳng còn em ở đó…
Thơ tình buồn mùa đông: Đông đến
Mã:
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-dong-den.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: