Bài thơ Lạc lõng - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình về đêm

Huỳnh Minh Nhật

Administrator

Thơ Tình: Lạc Lõng​

Huỳnh Minh Nhật

Bài thơ tình tự do, thơ trẻ viết về sự cô đơn lạc lõng với ngôn từ không mảy may trau chuốt, nhưng có lẽ nó sẽ đi vào tâm hồn một vài người một cách dễ dàng, như tôi vậy, đôi khi, sự trần trụi và chân thật lại tốt hơn lời lẽ mĩ miều, nhất là những thứ thuộc về nỗi đau, nỗi từ ly không thể nói…

Đêm nay nhớ ai? Gạt tàn đầy!
Căn phòng hiu quạnh khói như mây
Mưa rơi chi cho nơi đây thêm héo?
Gió đến làm gì mà vượt nẻo đường xa?

Nơi đây mình ta, cô đơn, trong ngày mưa sa bão táp
Mưa ướt bên thềm, mà tim, khô ráp đau thương
Nỗi nhớ vấn vương, rơi trên bờ tim phủ đầy sương lạnh
Đôi lúc chạnh lòng, nhưng khe phòng, bốn góc rêu phong
Thì còn gì nữa mà mong?
Người với người đã đến hồi cháy bỏng
Lẻ loi đêm dài ta đành mình lạc lõng
Rồi những ngày dài đòng đõng, cũng mình ta
Ôi!
Thân đàn ông ta ngại chi phong ba – mưa gió?
Cớ sao hồn cứ trông ngó tình yêu?
Để thân tàn gầy guộc liêu xiêu
Rồi sức cũng tàn, tâm hồn thì cô liêu, điên dại

Thôi thì…
Xin ở lại, hỡi tình yêu, xin ở lại!
Ở lại trong trọn vẹn trái tim
Để ta đem chôn xuống góc tối nỗi niềm
Rồi ta bỏ hoang nơi sâu trong tiềm thức…

lac-long-huynh-minh-nhat.jpg

Thơ tình về đêm: Lạc lõng

HTML:
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-lac-long.html
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom