Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Mùa Đông Thương Nhớ
Huỳnh Minh NhậtHeo may bẽn lẽn lẩn khuất sau những cơn gió đông vừa đến, thu còn ngơ ngác thì đông đã sang, mang theo gió rét và sự cô đơn vô bờ bến. Tình còn lại hai tiếng biệt ly, nhưng cuối đoạn đường là da diết tiếng lòng của một chàng trai còn đợi, ta thèm một phút giận hờn, thèm một chút yêu thương của mối tình đã cũ. Nay, đông sang không biết mọi thứ có tạm đóng băng, hay nó lại càng thêm rực cháy bao nỗi yêu đương của nắng trưa mùa hạ, không ai biết, có chăng!
Đông đã tỉnh giấc ngủ dài năm cũ
Để chiều nay ủ rũ gió mùa sang
Làn heo may trôi bãng lãng mơ màng
Trong ngơ ngác màu thu tàn còn lại
Đông về chi? Để người thi sĩ nhớ
Vẽ nét kiều qua đôi chữ, vần thơ
Ví hồn em tựa dòng mây trôi lạc
Còn lòng ta xơ xác những đợi chờ
Lạnh lẽo quá! Giá băng từng hơi thở
Mùa đông ơi xin chớ vội vén mành
Để hoàng hôn còn sưởi ấm tình xanh
Trong quá khứ ta chưa đành quên lãng
Tình yêu ấy: Đôi ngả đời ly biệt
Cuối đoạn đường da diết tiếng lòng ai?
Tình chưa phai! Xin một phút giận hờn
Ta là ta: Đớn đau, rồi òa vỡ
Thơ tình mùa đông: Mùa đông thương nhớ
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-mua-dong-thuong-nho.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: