Bài thơ Người quen cũ - khuyết danh

xanhngoc

Well-known member

Bài thơ: Người quen cũ​

Tác giả: khuyết danh

Người quen cũ.jpg


Liệu chúng mình còn có thể yêu không
Khi đời đã đôi dòng chia đôi ngả
Anh đi về nơi nắng chiều buông vội vã
Khuất dần xa sau ngọn núi yên bình.

Em trở về... nơi có mái nhà tranh
Căn bếp nhỏ khói lam chiều nồng ấm
Có đôi sợi khói vờn nhau quanh quẩn
Rồi chợt tan theo cơn gió giao mùa.

Đêm trăng tà vang vọng tiếng xa đưa
Ai đang hát câu nhặt thưa nhung nhớ
Nghe như tiếng trách hờn duyên không nợ
Tái tê lòng gieo nỗi nhớ vào đêm.

Bến sông chiều con nước lớn đầy thêm
Nghe lòng nặng tiếng vạc đêm lẻ bạn
Giọt giọt rơi ngỡ mưa trong canh vắng
Em ngẩn ngơ lau giọt đắng môi mềm.

Chúng mình giờ... đâu thể nói yêu thêm
Bởi tất cả nay còn là kỉ niệm
Câu thề xưa... thôi ta đừng lưu luyến
Và gọi nhau: “người quen cũ” nhé người...
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom