Bài thơ: Phản Pháo
Tác giả: Nguyễn Vũ ChínhĐàn bà chồng bỏ héo tàn
Đàn ông vợ bỏ như đàn đứt dây
Đứa nào bỏ đứa đó hay?
Đứa nào bị bỏ gánh đầy tiếng tai?
Bỏ nhau thì có gì hay?
Tự tung, tự hứng đắng cay tủi hờn
Cười mà trong dạ héo hon
Tưởng hay ho lắm…sao còn váo vênh?
Ngày vui, đêm lại buồn tênh
Đã thành “đồ cũ”, ai kênh cũng…bèo!
Không hợp thì cứ ly hôn
Đừng vênh váo nói sướng mồm ích chi
Được gì sau cuộc chia ly
Chồng đi lấy vợ, vợ đi lấy chồng…?
Biển đời, bể khổ mênh mông
Nhục-vinh,sướng-khổ cũng không thể ngờ
Dấn thân sau “một lần đò”
Vết thương đâu dễ phai mờ một mai
Đường đời phía trước còn dài
Có ai biết được ngày mai như nào?
Gượng cười để giấu thương đau
Cũng đừng “tự sướng”, “làm màu” ai thương?!
Chủ đề cùng chuyên mục
- Hạ Nhớ Em - Huỳnh Văn Tiếm
- NGƯU LANG – CHỨC NỮ
- Chung kết tài năng Việt - Dương Minh Hiếu
- Đàn ông họ cũng đảm đang - Phan Trường Tính
- Bí từ - Hà Minh Phượng
- Khuyên vợ - Hoàng Tuyết
- Thái độ - Dương Minh Hiếu
- Lời dặn dò trước lúc đi xa - Duyên Nguyễn
- Nhìn kỷ đi anh - Trân Phong
- Em yêu bồ đội có súng - Kiều Ngọc Minh Châu