Huỳnh Minh Nhật
Administrator
Thơ Tình: Tôi Vẫn Đợi
Huỳnh Minh NhậtSự đợi chờ đôi lúc là một sự thủy chung khó kiếm nhưng cũng đôi khi là sự ngu ngốc đến lạ kỳ của một vài người tình si khó hiểu. Bài thơ tình này tôi viết khi nhớ đến một cô gái đợi chờ người mình yêu trong cô đơn, mòn mỏi, ngu ngơ. Cô cứ đợi dẫu biết anh chẳng quay về, cứ dại khờ si mê với mối tình đã từ ly từ năm nào ấy, nhưng đợi chờ, thì cứ đợi chờ thôi…
Tôi vẫn thế đợi chờ trong đêm vắng
Phố về khuya lặng lẽ ánh đèn đêm
Nghe lá thu rơi khe khẽ bên thềm
Gió se lạnh nép mình bên vạt áo
Khói thuốc ai làm nguyệt gầy hư ảo
Gợi bóng hình đã trôi lãng nơi nao
Khung cửa sổ hao mòn mong mỏi đợi
Dáng ai quen đêm xuống vẫn hay ngồi
Ánh đèn mờ trong đêm khuya hiu hắt
Tay cô đơn khẽ nhặt chiếc lá rơi
Mắt rưng rưng biết đã quá xa vời
Một tình yêu một đời người thiếu nữ
Anh có vui bên khung trời xứ lạ?
Tôi nào buồn, chỉ là cứ chờ thôi
Tôi vẫn đây vẫn một trái tim đầy
Vẫn tấm lòng trọn lời ta thề hẹn
Trách duyên đời cho tình ta không vẹn
Để lạnh lòng cô nữ độ vào thu
Ngày anh đi trời bão tố âm u
Giờ có về chiều cũng không còn nắng
Nhưng đợi chờ, thì cứ đợi chờ thôi…
Thơ tình mùa thu cô đơn: Tôi vẫn đợi
Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-toi-van-doi.html
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: