Phân tích hành vi hả. Có thể ghi ra những điểm sau:
1. Cho vui vậy mà. Làm cho vui. Vần cuối, nối từ, thời sự, vần điệu. Tiếu ngạo tổng thể
2. Một cách diễn dịch gọn lẹ, ở một phương chiều riêng, khỏi mắc công. Khỏi mắc công là sao. Vdu như thay vì con kỳ duyên mc có ra cc gì, thằng tố hữu xl, thằng đỗ mười xạo tró này kia... Thì mình làm lẹ luôn, gọn trong 1 câu, nương theo ký ức và thần trí, nhớ nghĩ gì ghi nấy. Nó gọn vde hơn, ko lê thê. R chuyển qua ý kc
Hiểu ko. Biết nhớ nhiều quá nói kĩ mắc công. Mà càng nói thì càng làm như tao tức tụi nó. Thực ra ko phải. Cái này nó tiếu ngạo, cái cdoi. Nên là thay vì nói lê thê, rõ ý. Làm gọn ghẽ như trên
Thể hiện một cái trạng thái phớt tỉnh mà, người nghệ sĩ
Tức là mày sẽ thấy cái hay ở chỗ này đúng ko. Cả bài chỉ có tên và vần, ko tiếng chửi. Mà cảm thấy như có cái chửi, giỡn mặt gì trong đó. Là vậy