Chùm Thơ Buồn Đầy Những Cảm Xúc Lạnh Lẽo Và Cô Đơn Khi Cách Xa

Huỳnh Minh Nhật

Administrator
Lâu rồi mới có một buổi chiều tôi đưa hồn mình trầm xuống, dạo vài vòng nơi bờ Hương vắng nắng và cảm nhận chiều sâu của Huế. Cũng lâu rồi tự buổi tạ từ ngày ấy, tôi mới lại thấy lòng nôn nao khi đợi tin nhắn một người. Huế khác lắm, Huế hiền hòa với những cơn mưa, và dường như Huế cũng yên bình với những chiều đông bàng bạc. Dẫu có cô đơn, dẫu có muộn phiền, tôi luôn mến cái cách mà Huế đón vào lòng những đợt gió lạnh cắt da cắt thịt. Huế yêu nó thì phải, yêu sự cô đơn, quen với nỗi buồn!? (Một thoáng cô đơn!)

Gửi đến các bạn những bài thơ tình buồn về sự lạnh lẽo và cô đơn khi xa nhau. Những bài này tôi đã viết trước đó và đăng lâu rồi nhưng hôm nay chỉ tổng hợp lại cho các bạn tiện xem thôi nhé! Đây là chùm thơ ngắn về sự cô đơn một mình và nhớ nhung mới nhất. Tình yêu, nó vẫn luôn là đề tài không chỉ riêng của thi thơ, mà là đề tài muôn thuở của nhân loại, vì sao? Vì cái cảm giác của nó chẳng bao giờ có thể nói thành lời được, có chăng, chỉ có thể bày tỏ qua những hồn thơ lạnh lẽo mà thôi…

tho-tinh-toi-nghe-em-ke.jpg

Có Lẽ Nào Ta Khóc​

Mây hoang tàn hay lòng ta lạnh lẽo
Mà khói buông xé nát cả trời chiều
Nói yêu nhau nhưng lòng em có hiểu
Đã lâu rồi vàng võ một tình yêu

Chà, lạ quá! Có lẽ nào ta khóc!
Khi tim ta câm nín đến lạnh lùng
Nửa hồn ai nơi cuối đường đứng đợi
Đến bây giờ cũng hóa quá mông lung

Vì yêu thương ta trao lời từ tạ
Rồi quay về hóa đá với tâm tư
Vì yêu thương ta nuốt hạt lệ dư
Để hững hờ em đi trong tình mới

Rồi mỗi chiều gió lạc đường mang tới
Mái tóc xưa, ánh mắt tự thuở nào
Ta lại sầu với niềm nỗi hanh hao
Khi yêu đương, sỏi đá rồi cũng khóc!

(Huỳnh Minh Nhật)

Vừa rồi là chùm thơ 15 bài viết về nỗi buồn lạnh lẽo và cô đơn khi tình yêu cách xa thành hai hướng, xa nhau trong đây không phải là tạm xa nhau một thời gian, mà có nghĩa là vĩnh viễn sẽ rời xa dẫu cả hai vẫn gặp nhau, sống cùng nhau trong cùng con phố, thế mới đau lòng… Đây chỉ là một trong những chùm thơ cô đơn, lạnh lẽo khi xa nhau trong tất cả những bài thơ buồn lãng mạn cùng chủ để trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ lạnh lẽo cô đơn khi cách xa hay khác nữa các bạn nhé!

Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-buon-lanh-leo-va-co-don-khi-cach-xa-nguoi-yeu.html
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Lại Một Chiều Mơ​

Chiều thơm như hoa cỏ
Lơ đãng một dòng sông
Em gội đầu bến Hạ
Ta con nước ngược dòng!

Chờ em trong nỗi nhớ
Vành vạnh một tình si
Ta về ngang gió bụi,
Em hững hờ ra đi…

Hoàng hôn nghiêng trong mắt
Nắng lỡ làng trên môi
Người vừa hư vừa thực,
Bên hương say rã rời.

Giêng hai vừa chín tới,
Mùa yêu đã đến rồi…
Sao em còn phiêu lãng
Những phương trời không tôi?

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Tôi Nghe Em Kể​

“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”

Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở

Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua

“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Lại Vấp Vườn Trăng​

Nhấp ly cạn chén hương mười sáu
Bỗng thấy em về trên dấu môi
Chứng tích rong rêu sầu nguyệt lạnh
Ta bước vào đêm gót rã rời…

Sương mờ, khuya bạc, giá như băng
Ai qua, giấu nhẹm phiến trăng trần?
Bởi người huyền hoặc như mây khói
Thân xác không hồn sao ái ân?

Ta vẫn khắc ghi một ước nguyền
Hẹn thề: chửa tới nửa đường duyên
– “Dạ trầm mỹ tửu, nhân truy ức:
Nghi thị thiên thu lạc cửu tuyền…” (*)

Nhấc chén say tàn đêm nguyệt tận
Phấn hương phảng phất: gái khuê phòng
Vì nghe nhan sắc là hư ảo,
Ta hóa điên rồi, em biết không?

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Đợt Rét Cuối Mùa​

Cơn gió khẽ ru hồn đông tê buốt
Khói thuốc buông rét lạnh một nụ đài
Tình yêu về lạc lõng giữa hoang khai
Ta nghe tiếng: Đông ơi! Mùa gió cuối

Em bên ai giữa đêm sao rong ruổi?
Tay trong tay mà sương ướt bờ vai
Mái tóc xanh lấm tấm cánh nguyệt dài
Nhớ hay quên một mùa đông thuở trước?

Sao phố cũ bỗng tiêu điều, phố hỡi?
Nhớ dáng ta như năm trước đợi người
Hay nhớ về ta với nụ cười tươi?
Mà đau đớn giữa mùa đông quạnh vắng

Ta đấy thôi! Nhưng tâm tư trầm lặng
Em kia thôi! Chỉ khác một khoảng trời
Gió cuối mùa rét lạnh nỗi đơn côi
Xơ xác quá! Hồn thơ đêm sương giá…

(Huỳnh Minh Nhật)

tho-tinh-em-bo-lai-day (1).jpg
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Chông Chênh Miền Nhớ​

Em ở nơi nào giữa hai lối mênh mông
Mùa thu chơi vơi hay chân trời hạ đỏ
Đêm cô đơn
Hay bóng chiều nổi gió
Sao bên nào thương nhớ cũng chênh vênh?

Em lạc chốn nào khi thành phố buồn tênh?
Để một gã khờ…
Cứ mải mê đi giữa bến bờ hư – thực…
Câu trả lời phải chăng trong những đêm dài thao thức?
– Những giọt lệ đầy;
…những ký ức xa xôi?

Em ở nơi nào bên cạnh cuộc đời tôi?
Và ai từng nói thu là mùa hò hẹn?
Ôi những kẻ đã một thời thầm thương, nhớ lén
Duyên nợ tan rồi
Uất nghẹn một hoàng hôn…

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Biển Lệ​

Ta lạc về đâu? Lạc về đâu?
Ai đem ta bỏ dưới ao sầu
Và cắt hồn ta trăm nghìn mảnh
Ném vào biển lệ huyết sa châu

Đêm nay còn lại ta và đêm
Mắt môi run rẩy bởi sương chìm
Hương trăng phảng phất nơi đâu đó?
Có thấy người về giữa cõi im?

Người lạc về đâu? Lạc về đâu?
Có nhớ về không mối tình đầu
Còn nhớ còn mong hay người đã
Giết chết cuộc tình giữa khói ma

Ôi thôi đêm hỡi, đêm rồi đêm
Xuân chết giữa xuân chết nữa rồi
Ai kéo ta ra trời xanh nắng
Rồi chôn ta vào nơi xa xôi?

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Em Bỏ Lại Đây​

Em bỏ lại mùa đông đầy giá lạnh
Để hoàng hôn trời nhạt nắng hanh gầy
Cuộc tình buồn khẽ phớt tím màu mây
Mắt lệ hoen phai màu đông trắng bạc

Em bỏ lại mùa đông tàn xơ xác
Khói quan san xám xịt cả trời chiều
Anh thẫn thờ góc phố nhỏ đìu hiu
Chân đong đếm từng tháng ngày mong nhớ

Em bỏ lại bao nhiêu điều trăn trở
Mây bâng khuâng, chợt lặng lẽ, thở dài
“Người đi rồi tình cũng đã chia hai
Sao cứ đợi bóng người dưng phương ấy”

Em bỏ lại chiều khuôn viên ghế đá
Nhớ dáng quen lê gót nhỏ nghiêng gầy
Giữa dòng người nơi phương trời xa lạ
Có một người vẫn lặng lẽ ngồi đây

Em và anh đông hai người hai nẻo
Lối anh về lạnh lẽo nỗi niềm riêng
Đông nơi em chắc không có muộn phiền
Xin quên đi bao buồn vui quá khứ

Em quên đi, hãy cứ vô tư lự
Anh vẫn hoài lau dư lệ còn rơi
Đi thôi em, đi về chốn xa xôi
Nơi có nắng và vui bên tình mới…
***
Có những chiều gió u sầu mang tới
Một hồn thơ vẫn day dứt chưa rồi
Lời tâm sự làm sao có thể vơi?
Em bỏ lại khúc tình thơ dang dở…

Thôi vỡ rồi…
…Chữ nợ của đời nhau!

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Gởi Nắng Về Em​

Phương ấy bây chừ rét phải không?
Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng
Xót xa xin gởi về thương nhớ
Mong em ấm lại tháng ngày đông

Sáng nghe đài báo nơi ấy gió
Giá rét phong sương ngập trắng trời
Đêm về song cửa lưa thưa tuyết
Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?

Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau
Ngồi nghe em kể chuyện mai sau
Đi qua mùa đông đầy sương giá
Bây giờ buốt lạnh một niềm đau

Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ
Nhờ gió gởi về nơi phương xa
Dẫu biết em đang bên ai đó
Quên rồi cái thuở cuộc tình ta…

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Khát Thu​

Mùa thu hỡi! Chiều nay sao lỗi hẹn?
Phố không em, song cửa đã im chìm
Mưa bâng khuâng rắc buồn trên lối ngỏ
Em không về… nghìn lá đổ trong tim!

Ta gánh nắng rải chiều lên tóc gió
Bạc nửa hồn môi nhớ một bờ môi
Phố khơi vơi lệ hoen mờ mắt đỏ
Trong u mê ta vẫn ngóng trông vời…

Tình sắp hát khúc giao mùa lần cuối
Em bên kia còn tiếc nuối điều gì?
Sao chưa hóa thành loài hoa không tuổi,
Để nhuốm vàng trên muôn nẻo đường đi?

Ven trời cũ không gian sầu ớn lạnh,
Phố vắng em vàng vọng đến không ngờ
Mà ta nữa, uống ngàn năm đắm đuối,
Trắng nửa đời vẫn khát một chia phôi?…

(Huỳnh Minh Nhật)

tho-tinh-mot-giac-mo-say.jpg
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Xuân Qua Phố Cũ​

Thấm thoắt mùa xuân đã tới nhà
Gió đùa, chim hót, bóng chiều sa
Lối vắng dáng hiền nghiêng trong mắt
Đông tàn rũ rượi tiễn người qua

Đời ta từ ấy đã qua trang
Bến cũ hoàng hôn nhạt nắng vàng
Đò đã sang ngang, ta buồn quá!
Bước giữa mùa xuân lệ tuôn tràn

Em ơi có về qua phố cũ?
Hàng cây xơ xác vẫn đứng chờ
Em có về không nơi chốn cũ?
Vẫn còn dang dở nửa vần thơ

Rồi mai em cùng bên người ấy
Rộn ràng hai đứa lối xuân xưa
Nơi cuối chân trời anh vẫn đợi
Ngắm nhìn làn tóc gió đong đưa

Khói thuốc tàn dần dưới màn sương
Dáng ai lẩn khuất ngã ba đường
Trông ngóng người xưa còn hờ hững
Thẫn thờ lẻ bước nỗi buồn vương

Thôi rồi xuân đến nhớ người xưa
Thu về nắng đổ hạ ướt mưa
Đông đến, kìa em, này, lạnh lắm!
Bao nhiêu xuân nữa để cho vừa?…

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Nỗi Nhớ!​

Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa
Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ
Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh
Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ

Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ
Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?
Không hò hẹn cũng quên rồi xao động
Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…

Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại
Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong
Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,
Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…

Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió
Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy
Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,
Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Hương Vỡ​

Đêm xuống đợi trăng, chờ Quỳnh nở
Thâu canh lặng lẽ gác mái buồn
Đông phong gờn gợn lòng viễn xứ
Đùa cợt vai gầy với gió tuôn

Đêm nay thức trắng đợi hương Quỳnh
Hoa lòng một đóa vỡ trong tôi
Khói thuốc canh tàn rơi lả tả
Một chút tình vương trên mắt môi

Mưa đêm phố vắng đèn vàng nhạt
Lất phất đông sang rét buốt sầu
Đợi vầng trăng tới, tình cô quạnh
Hoa đã đơm chưa? Nguyệt khuất đầu!

Đêm nay chắc lẽ chẳng có Quỳnh
Mưa rơi nhiều quá phố thêm sâu
Gác nhỏ không trăng, hồn hoa lạnh
Đã vỡ tan tành buổi biệt nhau…

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Buồn Thu​

Nắng đã ươm vàng lên mắt thu
Người ơi, phố cũ cũng sang mùa
Lá rơi xao xác thềm Đại Nội
Nơi ấy có buồn, thu tới chưa?

Nơi đây thăm thẳm cuối chân trời
Tôi biết tìm đâu? – Mệt rã rời…
Hoàng hôn u uất chiều khói lạnh,
Nghe lòng da diết một chia phôi

Có phải em về trong thoáng chốc,
Mơ hồ xiêm áo giữa trời hương?
Hoa trắng, em cài lên mái tóc
Có nghĩa nghìn thu cũng lỡ đường?

Cố đô đất mộng ngàn năm đã…
Đời tôi đơn giản chẳng mơ nhiều
Thu ấy, người đi là vĩnh biệt,
Tôi vẫn cho mình được nhớ, yêu…

(Huỳnh Minh Nhật)
 

tinhcoi

Administrator
Thành viên BQT

Một Giấc Mơ Say​

Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ

Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày

Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa

Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?

Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…

(Huỳnh Minh Nhật)
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom