Bài thơ Duyên nợ đời anh - Lê Thị Ngọc Thủy

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Duyên nợ đời anh​

Tác giả: Lê Thị Ngọc Thủy

Tự khi nào...em trở thành duyên nợ đời anh
Ta sánh đôi...tạo thành bước đi chung nhịp thở
Sáng đến chiều...con đường dài bước đi bên vợ
Tựa thong dong...ta chuyển chở ước vọng xuân thì...!

Thắm thoát mà...sáu mươi năm...sinh nhật khắc ghi
Ta đã có được gì...khi vượt qua giông tố
Và đã mất gì...trong sóng trường...như đánh đổ
Cuộc mưu sinh...duyên số đưa đẩy...một con đò...!

Anh vẫn luôn ở cạnh...nhận phần nặng để lo
Không than oán...hay so đo...bầu trời tinh tú
Anh vui với...gia đình ta là tâm vũ trụ
Rất chân tình...ru ngủ...với mộng nhẹ vào thơ...!

Lời tình tứ...vần hoà quyện...đầm thắm mộng chờ
Em vui vẻ với mơ...những giờ...thiên đường chốn
Ta vất vả...nhưng tâm an...tình vui hoà rộn
Chẳng thấy buồn khốn đốn...vui cạnh ánh trăng thanh...!

Em vui với duyên số một cuộc sống an lành
Nên cho dẫu mái tranh....không mơ xa tinh tú
Nắm tay anh...cùng dựng xây gia đình, tâm trụ
Đơn giản...ta vui thú...một giấc mộng an yên...!

Tự khi nào...em trở thành duyên nợ đời anh...!
duyên nợ đời anh.jpg
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom