Bài thơ Muôn màu va linh tinh - Dương Hiếu

xanhngoc

Well-known member

Bài thơ: Muôn màu va linh tinh​

Tác giả: Dương Hiếu
Thể Lục bát hài hước

Chưa tới mười Bốn tháng Hai.
Cô vợ tiến đến nhéo tai hỏi chồng.
Mai ngày gì, anh biết không?
Trả lời ngắn gọn, chớ bông cười đùa!

Giật mình, vợ hỏi anh thưa!
Mai ngày giữa tháng, lương chưa có về!
Chớ đừng phiền phức nọ kia!
Ai mà để ý, ngày gì em ơi?

Ông đừng kiếm cớ lôi thôi...
Mai là ngày của lứa đôi tương phùng.
Là ngày của vợ, của chồng...
Năm nay đừng có nói không tặng gì!

Thôi em, bé tiếng miệng đi!
Lỡ ai mà biết, tôi thì mặt Mo.
Nhà bao nhiêu thứ chẳng lo...
Rảnh ra lại chuyện con bò trắng răng.

Lương tôi vẫn thế, chẳng tăng...
Thị trường trượt giá; theo xăng, theo vàng.
Nhâm Dần, tết mới trải trang...
Tiền bà giữ hết; tôi quàng đâu ra.

Tháng sau ngày Tám, tháng Ba...
Thôi để sinh nhật, tặng bà quà to.
Ngày mai, em được ngủ khò...
Nấu cơm, rửa bát, quét nhà phần anh.

Nếu mà hiền dịu ngon lành!
Tối về thưởng nóng: "Nhì anh, Nhất mình".
Thật phiền, cái Va linh tinh...
Va đâu chẳng biết; va mình bực ghê!

muôn màu va linh tinh - Duong Hieu.jpg
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom