Bài thơ Ngày tết khóc bạn - Người lính trận

Yêu Thơ

Administrator

Bài thơ: Ngày tết khóc bạn...​

Tg Người lính trận
* * *

Cho tôi xin một lần
Chỉ một lần nữa thôi
Tôi khóc về chúng nó
Đúng ra :
...Về những ngôi mộ gió
(Mộ gió có hơn không )
Giữa rừng thẳm mênh mông
Mé Đông bờ Sông Bé
Đúng ngày mồng ba tết

Nơi đồng đội tôi nằm
Giữa rừng sâu thăm thẳm
Chỉ có chút ánh trăng
Còn hưu quạnh quanh năm
Với mưa rừng gió hú....

Đồng đội tôi nằm đó
Cho ta có hôm ngay
Khóe mắt tôi cay cay
Nhớ ngày này năm đó :
... Xuất kích đêm ba mươi
Trời tối đen như mực
Sương muối lạnh thấu xương
Dẫn đơn vị lên đường
Lội qua sông ĐaQuýt
Rừng mùa khô sơ xác
Tiếng chim gõ kiến kêu
Vượt qua đoạn đường 10

Bơi qua dòng Sông Bé
Giá buốt lạnh đến xương
Màn đêm đen dày đặc
Nước sông chảy ào ào

Sáng mồng ba trời lạnh
Sương muối phủ trắng rừng
Trời đất rộng mênh mông
Nơi quê nhà đang tết
Mẹ ơi ! Mẹ có biết
Con của mẹ nơi này
Đang đi vào trận đánh
* * *
...Mìn crơmo nổ
...Đạn liên thanh xé trời
...Tiếng lựu đạn khắp nơi...
...Đồng đội tôi ngã xuống
Đằng trước cả đằng sau
Máu đỏ phun khắp người
Tiếng xì xồ biệt kích..
....Chúng con không về nữa
Nằm lại ở nơi này
Mảnh đất đỏ Phước long
Đừng mong con Mẹ nhé
Con chẳng về được đâu
Mai này...
...Non sông sẽ đẹp giầu
Thái bình không tiếng súng
Vào tìm con ơi Mẹ
Linh hồn con còn đó
Xây cho con mộ gió
Con trú nắng đụt mưa
Để chúng con tụ họp...
...Tôi ngồi bên mộ gió
Nước mắt lại lưng tròng
Cứ để cho tôi khóc...
Trong rừng rậm mênh mông
Thẫn thờ nhìn sông Bé....

Cuối tháng 12 Canh Tý
Người trong cuộc
Nguyễn Xuân

ngay-tet-khoc-ban-nguoi-linh-tran.jpg
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom